Sáng sớm ngày hôm sau, Hoa Văn Uyên tỉnh lại, người trong lòng còn đang ngủ say, nhắm mắt đô miệng, bộ dáng thật là khả ái. Hắn cười, nhẹ nhàng hôn y một chút, đem y cẩn thận đặt ở trên giường, còn mình tay chân rón rén ra khỏi phòng.
Vương Phúc đã sớm tại cửa sau chờ hắn, tiểu chủ tử tâm tư thế nào mà lão không biết sao? Cuối cùng hiện tại lưỡng tình tương duyệt, lão cũng vì y cao hứng, chẳng qua, đêm qua trong vương phủ có vài người không ngủ được. Ai kêu thanh âm của chủ tử vang như thế, lão không đỏ mặt nhưng bọn hạ nhân đều thấy ngượng ngùng……
Hoa Văn Uyên thần thanh khí sảng cùng lão chào hỏi, Vương Phúc sai người đưa thau nước để hắn rửa mặt, lại mang điểm tâm đến, nếm qua rồi Hoa Văn Uyên liền về y quán. Hắn lưu lại phương thuốc cho Vương Phúc, phân phó lão đợi Vũ Văn Hoằng Trinh tỉnh liền pha trà này cho y uống, bằng không sẽ nói không ra tiếng. Vương Phúc gật đầu, tiễn hắn ra khỏi vương phủ.
Hôm nay Trinh vương phủ có đề tài mới mẻ, các tôi tớ đều nghị luận chuyện phòng the đêm qua của vương gia kích tình lan ra bốn phía. Có người trêu chọc vương gia thật lớn giọng, có thị nữ kinh ngạc khi Hoa Văn Uyên tinh lực kéo dài. Mọi người đầu tiên là vụng trộm thảo luận, sau đó bắt đầu thảo luận công khai.
Vương Phúc biết Vũ Văn Hoằng Trinh mặt mỏng, lập tức cấm bọn họ đàm luận, nếu ai dám đem chuyện này tiết lộ ra ngoài vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cung-vuong-gia/3165259/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.