Hoa Văn Uyên đem Vũ Văn Hoằng Trinh nâng ra khỏi Ngự Thư phòng, Vương Phúc đang ở dưới bậc thang chờ bọn họ, thấy khi y đi ra đã khóc thành một lệ nhân, Vương Phúc không rõ cho lắm, chỉ đành tiến lên cùng đỡ lấy y.
Một đường bị khiên lên xe ngựa, Vũ Văn Hoằng Trinh lui vào một góc vô thanh nức nở.
Hoa Văn Uyên trong lòng cũng không chịu nổi, muốn hắn nhìn người yêu của mình thành thân, hắn vạn vạn làm không được. Nhưng đối thủ lần này là do người đứng đầu thiên hạ chủ tể tuyển chọn, là đấng tối cao duy nhất, bọn họ cãi không được mệnh lệnh này.
“Gấu bự…… Ta không cần thành thân…… Ta không cần…… Ô ô…… Hoàng huynh vì cái gì đột nhiên đối với ta hung dữ như vậy? Vì cái gì muốn ta hiện tại thành thân? Hắn luôn luôn thương nhất ta …… Ô ô…… Vì cái gì nha?”
Một phen ôm chầm Vũ Văn Hoằng Trinh khóc đến thương tâm, Hoa Văn Uyên nhăn mi không biết nên nói cái gì mới tốt. Hoàng Thượng nhất định đã phát hiện cái gì, bằng không sẽ không đột nhiên nói ra loại chuyện này. Hắn biết tình huống thân thể của Vũ Văn Hoằng Trinh, làm sao còn có thể tùy tiện tìm nữ nhân gả cho y được? Nhưng mặc kệ nói thế nào, hắn là nam nhân, làm sao có thể thành vương phi.
Một đêm chưa ngủ, hơn nữa vừa rồi khẩn trương cao độ, Vũ Văn Hoằng Trinh khóc mệt liền ở trong lòng Hoa Văn Uyên ngủ. Trở lại vương phủ, Hoa Văn Uyên ôm y về phòng ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cung-vuong-gia/3165250/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.