Vài ngày sau, Mạc Khải Quân có một chuyến công tác, vì vậy anh đã cho vệ sĩ trong chừng cậu, không cho phép cậu ra ngoài, phải ở yên trong biệt thự chờ anh trở về.
Vân Minh rất nghe lời, cậu đương nhiên sẽ không trốn đi, hơn nữa có lẽ là anh lo xa quá rồi, anh quên cậu bây giờ chỉ là một kẻ tàn tật?
Nhưng Mạc Khải Quân chỉ rời khỏi được khoảng một giờ thì Lưu Vĩnh đã kéo người đến làm loạn trước cổng. Anh ta dường như biết được việc Khải Quân đi vắng, Phó Thái cũng không có ở đây nên mới kéo người đến làm càng.
Mà đương nhiên, mấy tên vệ sĩ đó không thể ngăn cảnh được Lưu Vĩnh, anh ta xông vào trong, cho người bắt lấy cậu.
“Anh… anh muốn làm gì?” Vân Minh cảm thấy hoảng sợ, từ trước đến giờ cậu chưa từng gây thù chuốc oán với anh ta, Hạ Tâm cũng không biết anh ta là ai, vậy tại sao anh ta lại muốn bắt cậu?
“Làm gì? Tôi giúp Khải Quân tiễn cậu một đoạn.” Anh ta vừa dứt lời đã lớn tiếng ra lệnh: “Đưa cậu ta đi!”
Lưu Vĩnh vừa dứt lời thì đám người đó đã đã dùng băng keo bịt miệng cậu lại, đồng thời dùng túi đen trùm đầu cậu, đưa cậu đi.
Vân Minh không rõ bản thân bị anh ta đưa đi đâu, trong lòng cảm thấy hoảng sợ, nhưng đáng tiếc, cậu không có khả năng phản kháng mà người của anh ta lại đông, cậu hoàn toàn bị khống chế, không có cách thoát thân cũng không có cách kêu cứu.
Cậu thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-xac-do-ban-cham-vao-tim-anh/3398885/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.