Chương trước
Chương sau
Trên đại hải mông mông, có từng hòn đảo nằm đó.

Trong những hòn đảo nhiều vô số kể này, sinh động nhất trong những năm gần đây không nghi ngờ gì nữa là quần đảo Hawai. Khi quốc vương Tạp Mỹ Cáp Mai Cáp của đảo Hawai ra sức phản kích đám quân xâm lược Anh, Pháp, trên đảo Hawai nhanh chóng xuất hiện một nhánh đội ngũ hải tặc cường đại. Một nhánh hải tặc này thực lực cường đại, huấn luyện bài bản, sức chiến đấu rất mạnh, trong thời gian rất ngắn đã chỉnh hợp hải tặc xung quanh, trở thành một trong những lực lượng mạnh nhất.

Thuyền trưởng hải tặc của nhánh hải tặc này tên là Đế Kỳ.

Người này từng dẫn thuyền cướp bóc Lý Chấn. Lại cơ duyên xảo hợp đạt thành hiệp nghị với Lý Chấn.

Lúc này, Đế Kỳ đang phong quang vô hạn.

Hắn mượn dùng vũ khí đạn dược của người dưới trướng Lý Chấn đưa tới, thậm chí mượn dùng quan binh Lý Chấn phái tới để thao luyện hải tặc, khiến cho thực lực của hải tặc dưới trướng tăng mạnh, không thua gì quân đội chính quy. Hiện giờ, Đế Kỳ đã trở thành bá chủ một phương. Có điều, Đế Kỳ tiếp xúc càng nhiều, càng kính sợ Lý Chấn hơn, hắn có thể tưởng tượng một khi đại quân của Lý Chân xuất động, chính là cường thế cỡ nào.

Đồng thời, Đế Kỳ cũng thông qua các loại con đường để tìm hiểu về chuyện của Lý Chấn.

Tin tức có được càng nhiều, hắn càng thêm kính sợ Lý Chấn.

Sau khi tổng thống Trung Quốc này xuất đạo, đã trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ. Hơn nữa, bất kể là gặp phải trận lớn hay trận nhỏ, hoặc là một quốc gia nào tới xâm phạm Trung Quốc, kết quả cuối cùng đều là Lý Chấn giành được thắng lợi.

Người Như vậy không phải Đế Kỳ có thể chọc được.

Trên đảo nhỏ, tổng bộ hải tặc.

Trong đại sảnh, đại hồ tử Đế Kỳ chân bắt chéo, hút thuốc.

Đồng thời, bên cạnh hắn có hai nữ nhân đang mát xa đấm lưng.

"Phù."

Đế Kỳ phả khói, trên mặt hiện ra vẻ đê mê. Hắn nhìn về phía nữ nhân đang mát xa bên cạnh, vươn tay ra bóp mông một cái, rồi lại vỗ một cái, gật đầu tán dương: "Co dãn mười phần, tuyệt diệu."

Nữ nhân thần sắc quyến rũ, mông hơn cong lên, tựa hồ chờ Đế Kỳ vỗ thêm cái nữa.

Đáng tiếc, Đế Kỳ lại vươn tay ra vuốt ve mông một nữ nhân khác.

Hắn sau khi trêu chọc hai nữ nhân này thì khóe miệng cong lên, trong lòng quyết định quyết định, chuẩn bị buổi tối sẽ chiến đấu trên giường với hai nữ nhân. Đang lúc Đế Kỳ hưởng thụ thì tâm phúc kiêm quân sư của Đế Kỳ Thang Mỗ Sâm bước vào. Vẻ mặt của hắn âm u, vừa nhìn đã biết là tâm tình có chút không tốt.

Thang Mỗ Sâm khom mình hành lễ, sau đó mới ngồi xuống.

Đế Kỳ phất tay bảo hai nữ nhân rời khỏi, hỏi: "Thang Mỗ Sâm, có chuyện gì ư?"

Thang Mỗ Sâm gật gật đầu, nghiêm túc nói: "Thuyền trưởng, ta vừa rồi nhận được tin tức huynh đệ phía dưới truyền về, hôm nay lại có ba chiếc thương thuyền của Trung Quốc rời khỏi. Lúc ấy, huynh đệ phát hiện đã chặn lại thương thuyền của Trung Quốc, phát hiện trên thuyền tất cả đều là thứ tốt, có lá trà đáng giá, có tơ lụa đáng giá, còn đại lượng đồ sứ, thậm chí còn cả vật phẩm như rượu đế đặc sản Trung Quốc. Có điều, bởi vì mệnh lệnh của ngài, các huynh đệ rất quy củ không làm gì, thả thuyền của thương nhân Trung Quốc đi.

"Đúng, làm rất tốt."

Đế Kỳ nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng ởn.

Hàm răng khiến Thang Mỗ Sâm cảm thấy trong lòng rét lạnh, giống như đối mặt với một con mãnh thú.

Thang Mỗ Sâm áp chế sự không thoải mái trong lòng, nói: "Thuyền trưởng, ta có chuyện muốn nói!"

Đế Kỳ nói: "Nói thẳng đi! Đừng lề mề."

Thang Mỗ Sâm ngồi ngay ngắn, nghiêm túc nói: "Từ thuyền trưởng thống nhất hải tặc xung quanh, trở thành hải tặc lớn nhất tới nay, thực lực của chúng ta nhanh chóng tăng mạnh, cho dù quốc vương Tạp Mỹ Cáp Mai Cáp của đảo Hawai ở trước mặt ngài, cũng không thể kiêu ngạo, thậm chí nhưng liên hợp với ngài phản kích quân đội Anh, Pháp. Chúng ta là hải tặc, cần nhờ thương nhân trên biển mà sống, thương nhân Trung Quốc là một bộ phận quan trọng nhất trong đó, tiền tài của bọn họ rất nhiều, ta cho rằng, không thể để mặc thuyền Trung Quốc đi qua được."

Đế Kỳ lắc đầu nói: "Không được, thương thuyền Trung Quốc không thể động tới!"

Thang Mỗ Sâm thần sắc cố chấp, cao giọng nói: "Thuyền trưởng, thực lực của chúng ta rất mạnh, cho dù quân đội Trung Quốc tới cũng không cần sợ hãi. Ngài nếu sợ hãi quân đội Trung Quốc vậy thì ngài thật sự quá nhát gan."

Đế Kỳ hỏi ngược lại: "Thang Mỗ Sâm, biết vì sao ta là thuyền trưởng, ngươi là quân sư không?"

Thang Mỗ Sâm hồi đáp: "Không biết!"

Đế Kỳ ném tàn thuốc trong tay xuống, nói: "Nhãn giới của ngươi quá nhỏ, nhìn vấn đề không được đầy đủ, hơn nữa khí phách không đủ. Quả thật, chúng ta là hải tặc , phải chú ý tới lợi ích tối thượng, nhưng khi làm việc theo lợi ích, cũng phải nghĩ cách bảo toàn cho mình. Chúng ta vì thu hoạch được nhiều lợi ích hơn, sẽ phải trả gì? Ngươi chỉ nhìn thấy một chút lợi ích của thương thuyền Trung Quốc, nhưng lại không chịu nhìn xa hơn, không có nhãn giới."

"Ngươi cũng biết chặn thương thuyền Trung Quốc chính là đối nghịch với Trung Quốc."

" Hậu quả này ngươi hiểu chứ?"

" Đây là thứ cơ bản phải nghĩ, ngươi lại không suy xét cho kỹ. Ta hỏi ngươi mấy đơn giản vấn đề, ngươi hiểu thực lực của Trung Quốc không? Biết thực lực của Lý Chấn mạnh cỡ nào không? Thử nghĩ nếu chúng ta không được cung cấp vũ khí, hậu quả sẽ thế nào? Trong mắt ngươi chỉ có tiền, không còn gì khác, ngay cả bá lực bỏ đi một bộ phận tiền cũng không có! Cho nên, làm quân sư đã là cực hạn của ngươi rồi."

Đế Kỳ lộ ra vẻ lười nhác, nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén.

"Ừ, ta hiểu."

Thang Mỗ Sâm gật gật đầu, từ bỏ ý đồ trong lòng.

Hắn chỉ là thường xuyên nhận được tin tức của thương thuyền Trung Quốc, mới không nhịn được mà hỏi.

Những lời của Đế Kỳ khiến hắn bình tĩnh lại.

"Báo."

Thanh âm từ ngoài đại sảnh truyền đến. Một hải tặc bước vào, bẩm báo: "Thuyền trưởng, ta ở trên biển gặp được một người, nói là tổng thống Trung Quốc Lý Chấn phái tới, có việc gấp muốn gặp ngài."

"Mời."

Đế Kỳ đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc.

Không lâu sau, một người Trung Quốc cao chừng mét tám bước vào. Người này là là một tài tướng Hồng Dịch chọn lựa từ trong Hồng môn, đặc biệt tới Hawai truyền tin. Hắn sau khi nhìn thấy Đế Kỳ, mỉm cười, dùng tiếng Anh rất tiêu chuẩn nói: "Đế Kỳ thuyền trưởng, ta là được Lý tổng thống phái tới truyền tin, Lý tổng thống có một phong thư cho ngài."

Vừa nói hắn vừa lấy thư của Lý Chấn ra.

Đế Kỳ cầm thư, mở ra xem nội dung bên trong, dần dần, hắn sắc mặt đại biến, trong mắt hiện ra vẻ khiếp sợ. Nhưng, một lát sau, Đế Kỳ lại cười ha ha, cao giọng nói: "Không hổ là tổng thống Trung Quốc, lợi hại! Ngươi trở về chuyển cáo cho Lý tổng thống, ta sẽ điểm binh tới San Francisco. Đến lúc đó, ta sẽ phái người liên lạc với Lý tổng thống."

"Đa tạ, cáo từ!"

Thư đã đưa, đệ tử Hồng môn xoay người rời khỏi.

Thang Mỗ Sâm hỏi: "Thuyền trưởng, trong thư Lý tổng thống nói gì?"

Đế Kỳ hồi đáp: "Lý tổng thống hiện tại gặp khó khăn, bảo ta dẫn hải tặc tấn công San Francisco, hấp dẫn binh lực của San Francisco. Sau đó, Lý tổng thống mới tiện ra biển, rời khỏi liên bang Mỹ."

"A."

Thang Mỗ Sâm kinh hô một tiếng, vẻ mặt hoảng sợ.

Đế Kỳ thần sắc bình tĩnh, trong mắt nóng rực. . Đối với một hải tặc mà nói, còn gì mạo hiểm kích thích hơn? Lần này tấn công San Francisco, chính là một mắt xích quan trọng để đại hải đạo Đế Kỳ nổi danh thế giới
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.