Chương trước
Chương sau
Lý Chấn nói: "Ta, Lưu Cẩm Đường, Trần Ngọc Thành, Hoàng Cường, cùng với hai trăm binh lính của Tiêm Đao Doanh sẽ tới Washington, giúp Liên bang Mỹ bình định nội loạn. Phương Tố, Tả Tông Đường, Dung Hoành, Tằng Kỉ Trạch, Tằng Kỉ Hồng cùng với một trăm binh lính của Tiêm Đao Doanh sẽ tới đại học Cáp Phật và đại học Da Lỗ. Vốn là, chuyện viếng thăm do Tả Tông Đường dẫn đầu, hiện tại hắn dẫn đội đi trước, vừa hay là thích hợp."

Lâm Khẳng không chút do dự nói: "Ta ủng hộ."

Tây Hoa Đức cũng nói: "Ta cũng ủng hộ."

Hai người đều biết Lý Chấn, Lưu Cẩm Đường và Trần Ngọc Thành phi thường lợi hại, hiện tại này ba người cường hãn nhất tới Washington là đủ rồi. Về phần Tả Tông Đường không bắt mắt này, hai người đều không để ở trong mắt, cho nên trực tiếp đồng ý.

Hiện tại, hai người chỉ muốn về Washington.

Về sớm một ngày sẽ có thêm một phần cơ hội.

Lý Chấn đổi đề tài, nói: "Hiện giờ đã đạt thành hiệp nghị, thỉnh hai vị tổng thống mau chóng an bài. Ta ở lại Liên bang Mỹ thay các ngươi chủ trì chiến tranh, nhưng đám người Tả Tông Đường và Dung Hoành thì phải dẫn phần lớn nhân viên về Trung Quốc. Ta nghĩ, nên mau chóng thực thi bảy điều kiện này, để nhân viên học thuật cùng với giáo thụ chuyên gia đi theo Tả Tông Đường về."

Tây Hoa Đức nói: "Theo ta thấy, cứ để sau khi chiến tranh kết thúc đã."

"Thối lắm." Lý Chấn nổi giận đùng đùng nói.

Tây Hoa Đức bị mắng, cũng nổi giận.

Lý Chấn vẻ mặt lãnh túc, nói: "Ta lưu lại chủ trì chiến tranh nam bắc đã là rất có thành ý rồi. Các ngươi lại muốn đem khấu lưu nhân viên tương quan, chờ chiến tranh kết thúc rồi mới phái đi. Nếu đến lúc đó các ngươi lật kèo, ta tìm ai đòi? Nếu hiện tại không phái ra thì ta sẽ về Trung Quốc."

Lâm Khẳng nghĩ nghĩ, rồi gật đầu nói: " Ta nhớ rõ chiến hạm của Lý tổng thống đỗ ở San Francisco, Tả Tông Đường về Trung Quốc, nhất định phải tới San Francisco, ta lập tức phái nhân viên tương quan tới San Francisco trước, đến lúc đó sẽ hội hợp ở San Francisco, cùng nhau về Trung Quốc, thế nào?"

" Sảng khoái! Thế mới sảng khoái chứ." Lý Chấn gật đầu.

Tây Hoa Đức bị lờ đi, liền nói: "Chúng ta trả giá nhiều như vậy, hy vọng Lý tổng thống sau khi chiến tranh chiến tranh sẽ mau chóng mở ra cục diện. Trước mắt, phía bắc thật sự từng bước khó đi."

Lý Chấn nói: "Chỉ cần chịu suy nghĩ thì cục diện khó khăn tới mấy cũng có thể phá vỡ."

Lâm Khẳng nói: "Ta mỏi mắt mong chờ!"

Lý Chấn đứng lên, nói: "Hai vị đi về trước đi, ta còn có một số chuyện riêng muốn an bài."

"Cáo từ!"

Lâm Khẳng đứng lên, cùng Tây Hoa Đức rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại có Lý Chấn cùng với người tâm phúc dưới trướng.

Lý Chấn nhìn về phía Hoàng Cường, ý bảo Hoàng Cường kiểm tra một chút xem có người nghe lén hay không, chờ xác định chung quanh không có ai nghe lén rồi, Lý Chấn mới hạ giọng nói: "Lần này, ta, Lưu Cẩm Đường và Trần Ngọc Thành, cùng với Hoàng Cường cũng có nhiệm vụ, tạm thời ở lại Liên bang Mỹ, giúp Liên bang Mỹ giải quyết vấn đề nội chiến. Còn đoàn người của Quý Cao huynh thì cũng có nhiệm vụ."

Tả Tông Đường:: "Nhiệm vụ Gì!"

Lý Chấn nói: "Đoàn người Các ngươi tới đại học Cáp Phật và đại học Da Lỗ thật nhanh rồi mau chóng kết thúc, đừng ở lại quá lâu. Dù sao Liên bang Mỹ cũng phải người phụ trách của trường đại học tới Trung Quốc, cho nên mau chóng về mới là quan trọng nhất. Hơn nữa, mỗi một người đi theo cùng về Trung Quốc đều phải chú ý, bởi vì bọn họ có thể là gián điệp của Liên bang Mỹ, muốn tới tìm hiểu tin tức về Trung Quốc, cho nên phải làm tốt công tác bảo hộ. Đây là một con dao hai lưỡi, dùng tốt, thì có lợi với chúng ta, dùng không tốt thì sẽ nguy hại tới bản thân."

Tả Tông Đường gật đầu nói: "Tổng thống yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ."

Lý Chấn lại nói khẽ: "Còn có một việc, sau khi về nước lập tức phái người liên hệ với hải tặc Đế Kì của Hawai. Bắt đầu cung cấp vũ khí cho hắn, hơn nữa, bảo Đế Kì bán một lượng súng máy và súng lục nhất định tới phía nam nước Mỹ, gia tăng sức chiến đấu của Súc Nô châu phía nam. Đến lúc đó, phía bắc thiếu vũ khí, tất nhiên sẽ mua súng máy. Trận chiến này, chúng ta phải phát tài chiến tranh."

Tả Tông Đường nói: "Ta vẫn nhớ lúc trước ngài đã móc ngoặc với Đế Kì."

Dung Hoành đảo mắt, nói: "Tổng thống, buôn bán vũ khí cho phía nam sẽ tồn tại vấn đề rất lớn."

"Vấn đề gì?" Lý Chấn hỏi.

Dung Hoành hồi đáp: "Một khi súng máy xuất hiện trong quân đội phía nam, giao chiến với quân đội phía bắc, khẳng định sẽ chiếm thượng phong, quân đội phiền toái cho quân đội phía bắc. Đến lúc đó, người phía bắc thế tất sẽ phát hiện vũ khí là từ Trung Quốc lưu truyền ra. Bọn họ có thể sẽ cho rằng là tổng thống cố ý ủng hộ phía nam, muốn phát tài chiến tranh. Tổng thống đang ở nước Mỹ, sẽ rất dễ gặp phải nguy hiểm."

Lý Chấn cười cười, lắc đầu nói: "Không có nguy hiểm gì cả, bọn họ không dám làm gì ta đâu. Về phần vấn đề mà ngươi nói, ta sẽ nói đây là chiêu số của hải tặc Đế Kì, nói thẳng ra là vũ khí của chúng ta bán cho Đế Kì, mà Đế Kì lại bán sang tay cho Súc Nô châu phía nam. Liên bang Mỹ không bắt được thóp, cũng chỉ đành chịu. Cuối cùng bọn họ còn phải mua vũ khí của chúng ta. Như vậy, gia tăng thu nhập của vũ khí. Tiền chiến tranh, cái này rất quan trọng."

Dung Hoành gật đầu, đồng ý với cách nói của Lý Chấn.

Tả Tông Đường lại một lần nữa nói: "Còn có một việc, phu nhân theo chúng ta về, liệu có đồng ý không? Sau khi trở về, Phương Tố phu nhân nhìn thấy Chỉ Lan phu nhân cùng với các vị phu nhân ở Quảng châu, vậy nên giải thích thế nào?"

Lý Chấn khẽ cười một tiếng, nói: "Ta sẽ nói rõ ràng với Tố Tố, các ngươi chuẩn bị đi chuẩn bị đi, ta trở về về nói chuyện với Phương Tố."

Đoàn người đứng dậy rời khỏi, Lý Chấn cũng trở về chỗ ở, nói tin tức cho Phương Tố.

Phương Tố ngồi bên cạnh Lý Chấn, vẻ mặt quyến luyến, nói: "Phu quân, cho ta ở lại đi. Người khác đều cho rằng ta là nữ tử yếu đuối, nhưng kiếm thuật của ta đã đại thành, có thể ở bên cạnh bảo vệ cho chàng. Ta sẽ là một kỳ binh âm thầm, rất hữu dụng đấy."

Nàng ta lắc lư cánh tay của Lý Chấn, muốn Lý Chấn đồng ý.

Lý Chấn lắc đầu, kiên quyết nói: "Tố Tố, nơi này không thích hợp với nàng. ở lại, nàng cũng không thể bảo vệ được ta, ngược lại sẽ làm ta phân tâm, thậm chí ta có thể còn phải bảo vệ nàng. Quý Cao huynh sắp dẫn người về, nàng đi cùng họ ta mới yên tâm được."

Phương Tố nói: "Chàng không tin vào võ nghệ của ta!"

Lý Chấn cười nói: "Võ thuật cao tới đâu cũng chẳng bằng súng."

Lý Chấn từ trong ngực lấy ra một khẩu súng lục, nói: "Đối mặt với khẩu súng này, đừng nói nàng võ nghệ đại thành, cho dù đến mức của Đại La Kim Tiên cũng bị bắn thủng đầu."

Phương Tố nói: "Ta vẫn muốn ở lại."

Lý Chấn nắm tay Phương Tố, nói: "ngoan, nghe lời ta đi. Nàng về ta mới yên tâm được. Giao chiến tiếp đây sẽ có rất nhiều vấn đề, nàng ở lại ta sẽ phân tâm. Chuyện cứ quyết định như vậy, đến lúc đó nàng đi cùng Quý Cao huynh."

Phương Tố bất đắc dĩ đáp ứng: "Trước khi đi, thiếp thân hầu hạ phu quân một lần."

Sau khi nói xong, nàng ta chủ động cởi quần áo cho Lý Chấn, lại cởi quần áo trên người mình, hai người trần trụi ôm nhau, không lâu sau, trong phòng là một mảng xuân ý dạt dào
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.