Ở Giang Nam, có một vị viên ngoại họ Quan vô cùng giàu có và tốt bụng. Quan viên ngoại được biết đến là người sống có tình, có nghĩa, luôn làm nhiều việc thiện giúp đỡ người nghèo. Một người rõ ràng tốt như vậy, nhưng không biết kiếp trước đã tạo nghiệp gì mà chỉ trong một đêm đã gặp họa diệt môn. 
Lúc quan binh đến điều tra thì không khỏi kinh hãi, từ trong ra ngoài phủ, xác người la liệt khắp nơi, máu tươi be bét lẫn lộn với nhau. Sau khi kiểm tra tất cả người chết, họ nhận ra một điều: duy chỉ có xác của hai nhi tử nhà họ Quan là không thấy đâu. 
Trong chuyện đau lòng này... 
Nếu có người hiểu rõ sự tình, chắc chắn sẽ không kìm lòng được cảm thán một câu: Nếu như ban đầu Quan Mẫu Đơn không phải nữ tử thiện lương, biết ích kỷ cho bản thân một chút, có lẽ bi kịch đã không đến với người thân của nàng, nửa đời sau của nàng cũng chẳng cần tuyệt vọng sống trong tù tội. 
***** 
Đã cuối thu rồi nhưng trời vẫn chưa có dấu hiệu ngừng mưa. Từng trận mưa dai dẳng trút xuống nhân gian, mang theo không khí nồm ẩm khó chịu... hòa lẫn với mùi máu tanh. 
Vết máu đầy đất, không ngừng chảy đến chân nàng, nhuộm đỏ cả hài lụa trắng. Quan Mẫu Đơn kinh hoàng thở dốc, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nhợt sợ hãi. Nàng túm váy, từ từ ngồi xổm xuống, run rẩy đưa ngón tay lên kề bên mũi hắn, muốn xem hắn còn sống không. 
May thay, vẫn sót lại hơi thở yếu ớt. 
Nàng thở phào một tiếng, chưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958962/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.