Đầu tháng 2, tuyết tan, thời tiết ấm dần lên, đây là dấu hiệu rõ nét của lập xuân. Không còn bị tiết trời khắc nghiệt cản trở chiến sự, hai bên bắt đầu nhiều lần giao đấu.
Vì bị thương ở chân nên Mộc Như Châu tạm thời không thể đi cùng với Sở Mạc Vân Phong ra chiến trường. Nửa tháng ở trong lều dưỡng thương, Mộc Như Châu chưa một lần thấy bóng dáng của hắn. Đôi lúc Hoài Thanh có trở về lấy một vài món đồ cho hắn, nàng có hỏi qua tình hình bên ngoài thì được biết, hóa ra cả hải bên đều trong tình thế đối trọi gay gắt.
Mới hôm trước Hạ quốc có ý định đốt kho lương thực của họ, nhưng Sở Mạc Vân Phong đã có phòng bị trước nên đã tương kế tựu kế. Kẻ địch thực sự sau đó thành công châm lửa đốt trụi đống lương thực, nhưng đó chỉ là mấy bó rơm mà Sở Mạc Vân Phong dùng để ngụy trang.
Lương thực dự trữ thật sự của họ, một phân cũng không hề mất.
Sau khi chân khỏi, Mộc Như Châu bèn hưng phấn cùng hắn tòng binh.
Mấy ngày liên tiếp sau đó, Hạ quốc liên tục án binh bất động, không đánh, không có chút động tĩnh gì. Mộc Như Châu cảm thấy không ổn, nàng vừa khỏi chân, chí khí bừng bừng muốn đại khai sát giới để giãn gân cốt, như thế nào lại không đánh.
Ngồi bên cạnh, Sở Mạc Vân Phong cũng nhìn ra vấn đề sầu não của nàng. Hắn đặt sự chú ý của mình lên binh phổ, nhàn nhạt nói.
"Đừng sốt ruột, lần sau bổn vương sẽ để nàng đích thân dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958953/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.