Hoài Thanh sau khi hoàn thành xong việc được giao đã nhanh chóng trở về báo cáo. Hắn vừa bước vào sân ngoài biệt viện của vương gia, đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nữ tử rên rỉ chói tai.
Hoài Thanh sững người, cảm thấy kì lạ. Nữ nhân phía trong phòng hắn biết là ai. Vương gia bảo hắn loan tin cho người thiên hạ là Sơn Hà Đồ ở chỗ hắn, mục đích là để dụ nàng ta lọt lưới.
Người Tu La điện vốn bản tính cao ngạo, thà chết đứng còn hơn sống quỳ, vương gia làm vậy, chả khác nào bức tử nàng ta.
Hoài Thanh đứng cúi đầu bên ngoài, mặt lạnh như khúc gỗ. Lúc lâu sau, âm thanh trong phòng cũng dừng lại, cánh cửa mở ra, Sở Mạc Vân Phong một thân xiêm y chỉnh tề đi ra, gương mặt hắn vẫn luôn là dáng vẻ thờ ơ.
Hoài Thanh có thể lờ mờ nhìn thấy những vết xước cào loạn xạ trên cổ chủ tử, có vết còn rỉ máu. Hắn cúi đầu xuống coi như không thấy, thấp giọng bẩm báo.
"Vương gia, thần đã có bức phác thảo của nàng ta."
"Mang nó qua thư phòng bổn vương."_Sở Mạc Vân Phong nhấc chân ra khỏi biệt viện, nhưng nhớ tới ngươig trong phòng, không quên căn dặn thêm.
"Kêu người mang nước vào cho nữ nhân kia. Ngươi cũng không cần cho người canh giữ nàng ta."
"Thần đã hiểu."
______________
Hai tỳ nữ từ bên ngoài bê một thùng nước lớn vào. Lúc họ nhìn thấy nữ nhân ở trên giường, không khỏi chấn động.
Nữ tử ghé vào một góc ngoài giường thiếp đi, chăn trên người lộn xộn, chỗ che được chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958915/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.