Sau hậu viện là hoa viên, ở nơi đó chủ yếu có hai loại hoa là hoa mai và hoa mẫu đơn. Mẫu thân nàng tên Mẫu đơn, nhưng loài hoa người thích nhất lại là hoa mai.
Ít ai biết được, Mộc Hách đối với kẻ khác tàn nhẫn vô tình, máu lạnh không tình người là thế, nhưng đối với thê tử thì yêu chiều nhất mực. Đối với ông, mẫu thân nàng chính là thịt đầu quả tim. Nhưng đối với mẫu thân, ông chả khác gì xiềng xích cầm tù bà.
Từ khi có nhận thức, thứ nàng mong muốn nhất chính là ánh mắt dịu dàng của mẫu thân, nhưng người từ trước đến giờ chỉ thờ ơ với nàng. Sau khi tỷ tỷ vì nàng mà mất tích, người đối với nàng càng căm thù, ngoài căm thù chỉ còn lại căm thù.
Mộc Như Châu không hiểu mình đã làm gì khiến người không vui. Sau này, nàng mới biết, người là do phụ thân cưỡng ép. Người đối với phụ thân chán ghét bao nhiêu, thì đối với nàng chán ghét bấy nhiêu.
Mấy năm nay, nàng lang bạt giang hồ, một phần vì tìm kiếm tung tích của tỷ tỷ, một phần vì không muốn ở Tu La điện. Có lẽ giống với mẫu thân, đối với nàng, Tu La điện cũng tựa như lồng giam ngột ngạt.
Mộc Như Châu tiến lại gần chỗ mẫu thân đang ngồi, trong tay người đang mơn trớn cành hoa mẫu đơn. Thấy nàng, cành hoa trong tay người lập tức bị bẻ thành hai.
"Mẫu thân, nữ nhi qua thăm người."
Không thể không nói, nữ nhân mà Mộc Hách nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa có tư sắc hơn người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958912/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.