Trong căn phòng, tiếng động đáng chú ý nhất có lẽ là tiếng cắn hạt dưa không ngừng, vỏ hạt dưa cứ thế rơi đầy trên bàn gỗ nhỏ, dưới đất cũng có.
Sở Mạc Vân Phong ngồi uống trà, không đụng đến một giọt rượu mà người của kỹ quán vừa đưa lên. Đối diện với hắn, không ai khác ngoài nữ nhân kia.
Mộc Như Châu ngồi khoang chân, nàng không có hứng thú uống rượu lúc này, thứ nàng quan tâm là đĩa hạt dưa trước mặt. Lang bạt giang hồ bao năm nay, ngoài uống rượu, nàng cũng có sở thích cắn hạt dưa.
Hai hồng bài của kỹ quán là thiếu niên tên Nguyệt nhi và Phong nhi. Bọn họ đã vào trong phòng được một lúc, nhưng hai vị khách quan lại chẳng liếc nhìn lấy một lần. Giữa căn phòng xa hoa, không khí trầm mặc mang vẻ gượng gạo.
Thiếu niên tên Phong nhi kia đã quen tới sự chú ý của người khác, cuối cùng không chịu được tình cảnh này, thốt lên giọng nói mềm mại. . Ngôn Tình Hay
"Khách quan, nô gia tới hầu hạ ngài."
Hắn níu lưỡi nói khiến nước trà vừa uống vào miệng Sở Mạc Vân Phong suýt phun hết ra ngoài. Sở Mạc Vân Phong nhíu mày: nam không ra nam, nữ không ra nữ.
Mộc Như Châu bấy giờ mới nhớ tới mục đích mình tới đây, nàng chậc lưỡi, gạt đĩa hạt dưa qua một bên. Đưa mắt đánh giờ hai thiếu niên trước mặt, nàng gật gật đầu, coi như tạm hài lòng.
"Hai ngươi rất giỏi phục vụ nam nhân?"
"Khách quan cứ đùa, đã ở nơi này, sao có thể không biết làm nam nhân thỏa mãn chứ."_Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958905/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.