Sự việc của Túy Lạc lầu sau một tháng thì lắng xuống. Tú bà và các tỳ nữ của Thiều Khuynh Khuynh được trả về, chỉ riêng Thiều Khuynh Khuynh là bặt vô âm tín. Túy Lạc lầu cũng không có điên mà đến phủ Thân vương kia đòi người.
Túy Lạc lầu sau một khoảng thời gian thì hoạt động như bình thường, người dân ban đầu còn hơi e ngại, nhưng ở Khiên Tự chỉ có mỗi một kỹ viện, bảo cánh mày râu kìm nén không vào khác nào bức tử họ. Vậy là khách đến nơi đó lại nhộn nhịp như cũ.
Trong phủ Thân vương, nơi nơi canh gác rất nghiêm ngặt, Hoài Thanh cũng ngày đêm điều động người đi tìm nữ tử kia. Đến tử sĩ hắn còn phái đi không ít, nhưng có vẻ bị giết hết sạch. Còn kẻ trúng độc - Sở Mạc Vân Phong phải tìm đến một kẻ mình không ưa để giải độc.
" Chà, ngươi cũng có ngày này sao?"
Tiết Vô Y nhìn Sở Mạc Vân Phong đang điều tức, không giấu nổi vẻ mặt giễu cợt.
" Người hạ độc ngươi cũng quá nhẹ tay rồi. Bất quá lại dùng cách này làm ngươi xoay vòng vòng."
Sở Mạc Vân Phong mở mắt, hướng cái nhìn không có lấy nửa phần cảm xúc nhìn y. Tiết Vô Y coi đây là thói quen, tùy tiện dựa vào ghế.
Độc Sở Mạc Vân Phong trúng là Phong Sương. Một khi đã trúng thì thấm vào máu rất nhanh, chưa đến canh giờ có thể lấy mạng người. Nhưng hắn nội công thâm hậu, có thể áp chế độc tính lận 6 canh giờ, đợi người mang Tiết Vô Y tới.
Nói người hạ độc nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-vo-tinh/958894/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.