Chương trước
Chương sau
"Ngươi nhìn kìa đó không phải là Thỏ và chủ nhân sao."
Một tên tông đồ mặc áo khoác màu trắng chỉ tay về phía Lăng Thần và Lâm Như đang nằm nghỉ nghi hoặc hỏi.Hai người còn lại chăm chú nhìn Lăng Thần chậm rãi nói
"Nếu đó là ước muốn của chủ nhân thì ngươi đừng có xen vào."
"Đúng vậy đó kẻo ngươi rước họa vào thân đấy."
"Hừ, thật không nghĩ tới vị thần tối cao giờ lại là Tôn Ngộ Không.Nếu như hắn không phải là chủ nhân thì ta đã giết hắn từ lâu rồi."
Tên đệ tử đó cau mày lẩm bẩm nói.Đột nhiên bầu không khí xung quanh bọn họ trở nên lạnh lẽo một cách đáng sợ, Lăng Thần xuất hiện đằng sau tên đệ tử ấy lạnh lùng nói
"Ngươi muốn giết ta đến vậy sao hả."
Cả ba rùng mình, tấm lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.Tên tông đồ thấy chuyện này không ổn lập tức quỳ xuống nói
"Xin chủ nhân tha tội.Thần ngu muội khi dám bất kính với ngài."
Hắn làm gì có tâm trạng để lắng nghe mấy cái lí do lí trấu này của bọn chúng liền nắm chặt bàn tay lại.Những chiếc vòng cổ nô lệ của ba người bắt đầu siết chặt vào, hắn ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn chúng nó
"Sao thế không phải muốn giết ta sao.Đây giết ta đi."
"Xin ngài.....hãy tha thứ cho tội lỗi của chúng thần x3."
Cả ba tên đệ tử đồng thanh trả lời.Lăng Thần định ra tay thanh lí hết tất cả nhưng nghĩ lại tất cả tên này còn có một chút giá trị để lợi dụng chi bằng đợi bọn chúng tu luyện đến cảnh giới cao nhất rồi hấp thụ toàn bộ sức mạnh bọn chúng cũng không muộn, khẽ gật đầu lạnh nhạt nói
"Đừng để ta thấy các ngươi có ý đồ mưu sát thảm hại ta và những lão bà của ta.Bằng không thì tự biết hậu quả rồi đó."
"Vâng thưa ngài.Đa tạ ngài đã khoan dung"
Tất cả mọi người run sợ nói.Lăng Thần hất nhẹ tay quăng bọn chúng hàng trăm mét tránh làm phiền Lâm Như thức giấc, hắn quay về chỗ mình nhẹ nhàng bế nàng lên đôi vai tạo cánh cổng tới Đấu La Đại Lục.
........
"Muội chán quá Nguyệt Na tỷ tỷ."
Tiểu Vũ nũng nịu chạy tới bên Cổ Nguyệt Na nói.Thời gian ở trong Thiên Giới Châu so với ở ngoài chậm hơn rất nhiều nhưng mỗi ngày mà không được phu quân chăm sóc thì có hơi chán nản, nhớ lại trước kia bọn họ từng được chìm đắm trong cơn khoái lạc không phải lo lắng chuyện gì cả.
"Muội đấy phu quân đã nói rồi.Dù sao chúng ta có thể nhìn thế giới bên ngoài thông qua Thiên Giới Châu không phải sao."
Cổ Nguyệt Na mỉm cười sờ nhẹ tai thỏ của nàng nói.Tiểu Vũ có chút không tình nguyện trong lòng thầm nghĩ
"Vì cái gì mà Bỉ Đông tỷ tỷ lại may mắn đến thế.Ta cũng muốn được Lăng Thần ca ca chăm sóc ta giống như nàng mà."
Bỗng từ phía xa Lăng Thần bay từ trên trời xuỗng giống như một vị thần hạ thế.Tỏa ra khí phách của chiến thần, hắn chậm rãi đáp xuống đất mỉm cười nói
"Hai người đang bàn về ta sao."
Cổ Nguyệt Na nhìn hắn mừng rỡ còn Tiểu Vũ vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra
"Đúng vậy đó, bọn thiếp đang bàn về phu quân đấy."
"Vậy sao để ta tham gia chung được không."
Hắn tiến tới hai người vui vẻ nói.Tiểu Vũ nghe thanh âm này quen thuộc đến lạ thường liền quay sang nhìn kinh ngạc
"Lăng Thần ca ca, là huynh sao."
"Là ta thì là ai hả.Lâu rồi không gặp bây giờ hai nàng trông thật đáng yêu hơn xưa rất nhiều đó."
Lăng Thần bưng một tách trà hưởng thức nói.Cả hai nghe xong bừng đỏ cả mặt lên vừa xấu hổ vừa hạnh phúc.Cả ba cùng nhau trò chuyện về những ngày tháng khi ở đây 1 tháng ở bên ngoài bằng 1 ngày ở bên trong.
Tức là 6 năm Lăng Thần cùng với Bỉ Bỉ Đông ở bên ngoài thì ở trong Thiên Giới Châu đã 2 hoặc 3 tháng rồi.Trong đầu hắn đang có ý nghĩ không biết nên cho tất cả lão bà đi tới Yêu Thần Thế Giới hay không.
Ở đó có nhiều người thân thiện xung quanh hơn nữa ở đây lâu rồi các nàng cũng không phải cô đơn khi hắn không có bên cạnh.Để chắc chắn hơn, hắn hỏi các nàng
"Tiểu Vũ, Na nhi các ngươi có muốn khám phá thế giới bên ngoài cùng ta không."
"Không phải huynh nói là chỉ được mang theo một người sao."
Cổ Nguyệt Na nhanh nhạy hỏi.Lăng Thần gật đầu bính tĩnh nói
"Đúng vậy.Trước đây ta đã từng nói chỉ mang theo một người nhưng đó chỉ là lí do che đậy sự yếu đuối của bản thân.Ta không muốn trở thành kẻ yếu đuối liên lụy đến các nàng hơn nữa nếu như Chủ Nhân Giới Nguyên mạnh hơn ta thì ta không thể bảo vệ được mọi người."
Hai người bây giờ mới hiểu rõ toàn bộ câu chuyện thật không dám nghĩ trên thế giới này có nam nhân nào hi sinh nhiều thứ như vậy giống như hắn.Cổ Nguyệt Na kìm nén không để nước mắt chạy tới nói
"Phu quân huynh không cần phải lo lắng.Chúng thiếp sẽ luôn ở bên cạnh huynh dù cho có ra sao đi nữa."
"Đúng vậy đó Lăng Thần ca ca.Chúng thiếp luôn ở bên cạnh huynh mà."
Tiểu Vũ cười tươi nói.Hắn cảm động không nghĩ tới các nàng vậy mà hi sinh vì hắn nhiều như vậy ôm hai người nói
"Cảm ơn các nàng.Hai người hãy thông báo với A Ngân các nàng sửa soạn đi, nửa tiếng nữa chúng ta sẽ xuất phát bắt đầu rời đi."
"Vậy được huynh đợi ở đây một lát.Ta sẽ kêu mọi người chuẩn bị ngay đây."
Cổ Nguyệt Na cười nói, Tiểu Vũ cũng hưng phấn kêu gọi những người khác.Đợi sau khi hai người đi, hắn thở phào nhẹ nhõm lẩm bẩm nói
"May mà mình đã chỉnh thời gian ở đây nhanh hơn bên ngoài.Bằng không Đông nhi phải chăm sóc Lăng Đông một thời gian dài rồi.Nàng tỉnh rồi đúng không Lâm Như."
"Chủ nhân ngài nhận ra từ khi nào vậy Bamto."
Lâm Như bình tĩnh nói đôi mắt đỏ như máu từ từ mở ra.Hắn quá quen thuộc với cảnh này rồi liền cười to nói
"Ta biết từ khi nào không quan trọng.Bây giờ nàng tỉnh rồi thì phục vụ cho ta đi."
Con c-c vừa nãy đã bắn ra cách đây không lâu giờ đã dựng thẳng lên như một cây cột điện cứng cỏi vô cùng.Nàng nhìn thấy nó khá điềm tĩnh quỳ xuống liếm như một con đĩ n*ng l-n, hắn nằm dài trên đất để cô đệ tử của mình phục vụ thỏa mãn nhu cầu bản thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.