Lúc này ở Võ Hồn Giải Đấu, tất cả mọi người chưa kịp hoàn hồn không biết chuyện kể gì vừa xảy ra cả.Ngọc Tiểu Cương một bên thấy Bỉ Bỉ Đông đang nằm bất tỉnh không khỏi động lòng.
Nếu như không phải hắn không đột phá được thì e rằng người đang nằm bên cạnh chính là Bỉ Bỉ Đông nam nhân.Bỉ Bỉ Đông từ từ tỉnh dậy nhìn xung quanh hướng tới tên Hồn Thánh phía sau nói
"Ngươi có thấy phu quân của ta đâu không ?"
"Thứ lỗi cho thần.Tiểu nhân không biết ngài ấy đang ở đâu."
Tên Hồn Thánh kia quỳ xuống nghiêm túc nói.Nàng đứng bất động một lúc, nghĩ đến cảnh tượng Lăng Thần thay mình đỡ nhát kiếm kia.
Tiểu Vũ các nàng cũng tỉnh dậy liên tục đảo mắt nhìn tung tích của hắn.Minh Nguyệt cảm nhận được có thứ gì đó đang từ trên trời rơi xuống liền hoá thân Thập Vỹ Yêu Hồ bay lên trên bầu trời.
"Hồn.....Hồn thú....hồn thú kia mau chạy đi."
Một tên thường dân hoảng sợ nói.Tất cả chạy tán loạn ra khỏi Võ Hồn Giải Đấu, Bỉ Bỉ Đông nghi hoặc hỏi
"Minh Nguyệt tỷ, tỷ phát hiện ra chủ nhân sao."
Bịch.
Một vật thể rơi xuống đầu Minh Nguyệt, mùi máu tanh toả ra khắp cả bầu trời.Nàng đáp xuống đất nhẹ nhàng đặt Lăng Thần nằm xuống nghiêm trọng nói
"Không ổn rồi Bỉ Đông muội.Huynh ấy bị thương nặng quá."
"Có cách nào cứu được huynh ấy không Minh Nguyệt tỷ."
Tiểu Vũ lo lắng hỏi, Trữ Vinh Vinh triệu hồi Võ Hồn không ngừng khôi phục vết thương hắn.Nhưng không tài nào hồi phục được, từng giọt máu tươi chảy khắp mặt đất.
.......
"Ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-van-gioi/1705811/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.