"Phu quân huynh thấy bộ đồ này đẹp hơn hay là bộ này."
Bỉ Bỉ Đông lấy ra hai bộ quần áo hưng phấn hỏi.Lăng Thần xem xét một hồi lâu không biết nên chọn cái nào cả, một bộ thì đầy hoa văn màu trắng nhạt trải dài tới tận chân, còn một bộ thì uy nghiêm, thẳng tắp không một vết nhăn nào.Hắn ảo não nói
"Đối với ta Đông nhi mặc cái gì cũng đẹp hết."
"Dẻo miệng."
Nàng chu mỏ mỉm cười nói.Chỉ một lúc sau nàng chọn bộ quần áo đầy bộ quần áo lộng lẫy kia, hắn lắc đầu mỉm cười chạy tới lại gần Lăng Đông nhỏ giọng nói
"Tương lai ngươi đừng giống như Đông nhi nha.Không thì ta cũng khổ lắm đó."
"Hi hi."
Lăng Đông như hiểu được ý nghĩa trong câu nói của hắn cười thút thít.Bỉ Bỉ Đông cũng nghe được bước tới gần hắn cười cười nói
"Chủ nhân, huynh vừa mới nói gì đấy."
"Không-----không có gì nha."
Lăng Thần giật mình gượng cười nói.Nàng lao tới cắn hắn vài cái đau nhói.Lúc này ở bên ngoài mọi người đang reo hò mong được chứng kiến trận chiến kịch tính.Một tên khán giả ngồi hưng phấn nói
"Ta dám chắc Đội Sử Lai Khắc sẽ chiến thắng."
"Ngươi thì biết cái gì, Võ Hồn Điện là một thế lực đứng đầu Đấu La Đại Lục này.Cho dù Sử Lai Khắc có mạnh đến đâu thì vẫn không thể nào địch lại Võ Hồn Điện."
Tên kia nghe vậy lập tức phản bác lại.Cả hai không ai nhường ai liền một trận chiến xung đột đã diễn ra, Lăng Thần không quan tâm đến mấy cái tên trẻ trâu này đi tới ghế ngồi của Bỉ Bỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-van-gioi/1705809/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.