Thời gian mấy chốc đã trôi qua, cuối cùng thì cũng đã tròn chín tháng mười ngày.Hôm nay là ngày cực kỳ quan trọng nhất đối với cuộc đời Lăng Thần.
"Phu quân thiếp đau quá."
Cổ Nguyệt Na la toáng lên.Hắn vội vàng đi lấy chiếc giường cho mỗi người.Tiểu Vũ còn nhỏ nên không thể nào chịu đựng được cơn đau này nên đau khổ nói
"Lăng Thần ca ca muội đau quá."
"Ráng lên, muội hít thở sâu vào.Cố gắng đi Tiểu Vũ."
Hắn lo lắng nói đồng thời làm người đỡ đầu cho nàng.Căn phòng liên tục vang lên tiếng hét lớn, Lăng Thần âm thầm kêu tất cả phân thân dùng chính tiên lực bảo hộ cho các nàng.
"Phu quân.....Ahhh..... thiếp cảm thấy đau quá."
Cổ Nguyệt Na cau mày hét lớn nói.Hắn âm thầm tất cả tiên lực cho cơ thể nàng quan tâm trả lời
"Cố gắng lên Nguyệt nhi.Đừng bỏ cuộc."
Ban đầu mọi chuyện thực sự rất khó khăn, vì phải chăm lo đỡ đầu cho các nàng.Nhưng cuối cùng mọi người cũng đã thành công mĩ mãn không hề có bất kỳ sai sót nào xảy ra cả.
"Phu quân, huynh nói đúng rồi kìa.Con chúng ta là con gái đó."
Bỉ Bỉ Đông ôm lấy hài tử vào trong lòng vui vẻ nói.Lăng Thần mỉm cười liền ngất đi, do sử dụng quá nhiều tiên lực và phân thân dẫn đến việc thể lực bị cạn kiệt.
Minh Nguyệt đi tới bên cạnh bế hắn đi vào phòng Bỉ Bỉ Đông.Thử nghĩ xem đã phân thân ra chục người mà còn cho mỗi phân thân dùng tiên lực.
Đổi lại là người khác có khi chết từ lâu rồi.Một ngày trôi qua, hắn đã tỉnh dậy phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-van-gioi/1705802/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.