Lăng Thần vui sướng nếm thử những món ăn của hưởng thụ những món ăn do các lão bà của mình nấu.Thầm cảm thấy được sự bất mãn của Cổ Nguyệt Na đang nhìn chằm chằm nghi hoặc hỏi
“Na nhi, sao nàng nhìn chằm chằm ta ghê thế.”
“Phu quân huynh không ăn những món thiếp nấu sao.”
Nàng vừa nói vừa chỉ tay vào món ăn nằm ngay trước mặt.Hắn khiếp sợ nàng là Ngân Long Vương thì việc nấu ăn hầu như là chưa bao giờ làm ra cả, run sợ cầm lấy đôi đũa run rẩy nói
“Ta….ta ăn đây.”
Nàng hào hứng nhìn hắn đang chuẩn bị thưởng thức món ăn của nàng.Bỉ Bỉ Đông các nàng không biết nên nói thế nào chỉ biết cười chúc phúc hắn có thể nuốt được.Trong lúc hắn không có ở đây thì chúng nữ khiếp sợ không thôi, gọt rau củ bằng tay, dùng sức mạnh của mình để hầm món ăn của mình,… còn nhiều thứ kinh khủng như vậy xảy ra liên tiếp.
“Hi vọng nó sẽ ngon.”
Lăng Thần cầu nguyện liền gắp nó lên một mùi hương kinh khủng bay tới mũi.Hắn hít xong cảm giác vừa mới được bay lên trởi, đầu lâng lâng như đang hít cần.Cổ Nguyệt Na chăm chú quan sát, hắn không thể để nàng thất vọng được lập tức đưa vào trong miệng.
“Ta đi chết đây”
Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn.Sau khi ăn xong, hắn cảm thấy món này ghê đến mức kinh tởm nhưng tránh để làm lão bà thất vọng nở một nụ cười nói
"Ngon.....Nó ngon lắm."
Cổ Nguyệt Na mừng rỡ đôi mắt toả sáng như ngôi sao ngọt ngào nói
"Thật sao." Loading...
"Ừ....nó ngon lắm."
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-van-gioi/1705769/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.