Lăng Thần nhìn Sử Lai Khắc học viện bây giờ đã trở nên hoang tàn thầm lắc đầu nhẹ.Đôi mắt từ màu đỏ chuyển sang màu xanh dương ở giữa có ấn ký giống như một cây đại thụ khẽ quát
“Thiên nhãn hồn kỹ thứ nhất Sinh mệnh luân hồi.”
Cây cối, mặt đất dần dần thay đổi một cách rõ rệt có thể thấy bằng mắt thường.Hắn bình tĩnh thu hồi thiên nhãn lại hướng tới Triệu Vô Cực nói
“Bây giờ đến lượt ngươi rồi đó.”
“Đại----Đại nhân có thể không được không.Ngài đã thể hiện sức mạnh của mình rồi nên không cần tỷ thí với ta đâu.”
Triệu Vô Cực khiếp sợ nói.Đùa gì vậy vừa rồi hơn ngàn Phong Hào Đấu La mà thiếu niên trước mặt lại một mình dọn dẹp tất cả.Bây giờ mình là Hồn Thánh đi đấu với Phong Hào Đấu La khác gì muỗi chích i-nóc.Hắn khinh thường lạnh lùng nói
“Được thôi ta sẽ không dùng võ hồn chỉ dùng võ thuật đánh với ngươi.Cứ việc thoải mái tấn công đi.”
“Vâng đại nhân.Vậy tiểu nhân không khách sao.”
Triệu Vô Cực thấy đối phương không dùng toàn bộ thực lực nhếch miệng kiêu ngạo nói.Lập tức lao đến chỗ hắn đánh.Lăng Thần nhếch miệng lẩm bẩm nói
“Tân Taekwondo Tam thức.”
“Hử.”
Triệu Vô Cực thấy có gì đó không ổn liền bị ăn ba cú đá.Hắn bây giờ đã run sợ rồi tốc độ vừa nãy đã vượt qua Phong Hào Đấu La rồi cho dù có là Vị Thần ở đây cũng không đạt tới trình độ như vậy.Tiểu Vũ thấy vậy cười huyền bí nói
“Lăng Thần ca ca thắng rồi.” Loading...
“Tại sao.Ta thấy ngài ấy không sử dụng võ hồn của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-van-gioi/1705736/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.