Xẹt xẹt
Một bóng đen lướt nhanh như gió. Đó chính là Lăng Thần vì cảm giác tò mò không biết cái cảnh giới Kim Đan này sẽ mạnh như thế nào liền vận dụng toàn bộ sức lực chạy với một tốc độ nhanh nhất.Chưa tới một giây sau, hắn đã tới được hang động rồi lập tức liếc xung quanh một chút thở dài
"Cuối cùng thì ta cũng thắng nàng."
"Thật sao."
Một âm thanh quen thuộc vang lên bên tai.Hắn thừa biết giọng nói này là của ai, khuôn mặt đầy sợ hãi quay sang nhìn nói
"Sao.... sao nàng lại tới trước ta được.Rõ ràng là ta đi trước nàng mà."
Quả nhiên người vừa nói với hắn chính là Minh Nguyệt.Trong đầu vô vàn suy nghĩ tại sao nàng lại tới trước hắn được, rõ ràng là vừa giao kèo xong hắn đã bỏ chạy xa rồi hơn nữa lại không hề thấy nàng chạy qua nữa."
"Phu quân đánh giá thấp sức mạnh của cảnh giới Độ Kiếp.Khi nào huynh đến cảnh giới này có thể tùy ý xé hư không mà đi."
Nàng bình tĩnh nói.Lăng Thần nghe xong có chút oan ức, đây là gian lận mà mình thì còng lưng ra mà chạy, còn nàng thì phá hư không mà đi khác gì thằng xài tốc hành, thằng kia xài tốc biến.Minh Nguyệt khẽ cười duyên liền nói
"Thiếp thắng rồi nhé.Huynh chuẩn bị tâm lý đi là vừa."
"Được thôi.Có chơi có chịu."
Hắn cười cười nói.Hoán Vũ từ bên trong nghe thấy bên ngoài có tiếng nói quen thuộc liền chạy ra lo lắng nói
"Lăng Thần, ngươi không sao chứ."
Loading...
Tiểu Vũ chạy ra theo nàng.Vì một người không có võ hồn lại tìm kiếm nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-van-gioi/166366/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.