Chương 1011
“Rượu ngon như vậy em không xứng uống, em cũng không hiểu.”
“Chỉ có anh Húc mới có tư cách này.”
“Anh Húc, hãy nếm thử xem.”
Triệu Húc cười lạnh nói: “Mày thật có lòng.”
“Nhưng mày cho rằng tao thiếu rượu sao? Hay là nghĩ tao không đủ tiền mua rượu ngon?”
Triệu Phong vội vàng sợ hãi nói: “Em không có ý đó!”
“Anh Húc, em thực sự chỉ muốn biếu anh.”
Triệu Húc cười lạnh: “Thật sao?”
“Nếu mày muốn biếu thì sao không đến biếu cho cha?”
“Dù sao thì mày cũng là con trai của ông ấy. Tao nghe nói mấy ngày trước mày vừa tặng ông ấy một hộp xì gà đặc biệt.”
“Mày biết ông ấy thích hút xì gà nên cố gắng lấy lòng.”
“Mày đang cố thu hút sự chú ý của ông ấy sao?”
“Có phải mày cho rằng mình họ Triệu thì sản nghiệp của nhà họ Triệu, mày cũng có một phần không?”
Triệu Phong vội vàng quỳ xuống đất, hoảng sợ nói: “Anh Húc, anh hiểu lầm rồi!”
“Em không có ý đó!”
“Sau này em không dám nữa, xin anh Húc hãy trừng phạt!”
Triệu Húc nhấp một ngụm rượu, nói: “Mày cho rằng mày là gì của tao?”
Triệu Phong vốn muốn nói: “Anh là anh của em” nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Triệu Húc liền vội vàng nói: “Em là con chó của anh Húc!”
“Anh Húc cho em một miếng cơm, em sẽ không chết đói.”
“Không có anh Húc, em chẳng là gì cả.”
“Nếu mày đã nói mày là con chó của tao thì hãy sủa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3379893/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.