Chương 956 
 Nhưng nghĩ đến Bạch Hiểu Thiến, anh ta không khỏi nuốt khan. Phải nói là cô gái này khá xinh đẹp, để cô ta rời đi sớm như vậy, quả thật là đáng tiếc. 
 Vừa rồi là ai gọi điện thoại? 
 Trò đùa gì vậy chứ! 
 Anh ta chửi bới, lướt đến số điện thoại lạ đó, chuẩn bị gọi lại để chất vấn. 
 Lúc này vừa đẩy cửa vào, vô tình ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một người đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách. 
 Trên bàn trước mặt, một chai rượu vang trong bộ sưu tập của anh ta đã được mở ra. 
 Vương Cường sợ hãi hét lên, suýt nữa ném điện thoại đi. 
 “Anh là ai? Tại sao lại ở trong nhà tôi!” 
 Quá kích động, nhìn thấy một cây gậy bóng chày bên cạnh, anh ta vội vàng chạy tới, cầm nó lên. 
 Tần Thiên mỉm cười nhìn anh ta nói: “Tôi xin tự giới thiệu, tôi tên Tần Thiên.” 
 “Mạo muội đến đây vì tôi có chuyện muốn nói với anh.” 
 “Tần Thiên?” Vương Cường cau mày, tức giận nói: “Tôi không quen anh!” 
 “Tôi không muốn nói chuyện gì với anh cả. Bây giờ, tôi ra lệnh cho anh rời khỏi đây ngay lập tức!” 
 “Nếu không, đột nhập nhà riêng, có tin là tôi sẽ báo cảnh sát không!” 
 “Vậy sao?” Tần Thiên rót một ly rượu vang đỏ, nhấp một ngụm, nói: “Rượu ngon.” 
 “Nếu tôi không nhầm thì đây là sản phẩm ở quần đảo Marat. May mắn, tôi mới được nếm thử cách đây không lâu.” 
Nhìn dáng vẻ thản nhiên của Tần Thiên, Vương Cường cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3373963/chuong-956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.