Chương 912
Cuối cùng, vào lúc mặt trời lặn của hai ngày sau, đoàn người của Tần Thiên xuất hiện ở biên giới sa mạc Sahara.
Nhìn xung quanh là một dải cát vàng trải dài.
Hoàng hôn đỏ như lòng đỏ trứng, có thể ập xuống sa mạc nóng bỏng bất cứ lúc nào.
Tần Thiên không dám nghỉ ngơi. Vì thời gian đối với hắn quá quý giá.
Tìm thấy Độc Sư sớm một giây, phá hủy cái gọi là thành quả nghiên cứu lớn của hắn ta sớm một giây thì càng sớm có thể tránh được thảm họa xảy ra.
Hắn thuê một đội lạc đà với giá cao. Mọi người cưỡi lạc đà, đi theo hướng mặt trời lặn và hướng về sa mạc rộng lớn.
Sa mạc nóng như thiêu đốt vào ban ngày nhưng vào lúc hoàng hôn, gió thổi lạnh thấu xương.
Cát trong không khí thổi vào mặt, đau rát như tia lửa đập vào.
Lãnh Vân, Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết và hai thành viên nữ khác của nhóm Rắn đều yêu thích cái đẹp. Họ sợ cát thô sẽ làm tổn thương làn da mỏng manh của mình.
Vì vậy, họ đều che đầu và mặt bằng khăn vải giống như phong cách của phụ nữ địa phương.
Khăn vải đỏ tung bay trên sa mạc dưới ánh mặt trời lặn, tô điểm thêm một chút màu sắc tươi sáng cho khung cảnh bi tráng mà hoang vắng.
Họ cũng toát lên vẻ quyến rũ khác nhau.
Đám người Đồng Xuyên, Thiết Tí thì hoàn toàn ngược lại, họ mở rộng ngực ra để gió lạnh và cát tự do thổi vào.
Khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3362030/chuong-908.html