Chương 643
Trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một chút ánh sáng.
Cả người ông ta vẫn chìm trong bóng tối, sắc mặt biến đổi thất thường.
“Tần tiên sinh, mời uống trà.”
Tần Thiên ngồi xuống đối diện, nhìn màn đen ngoài cửa sổ thở dài, nói: “Lão gia tử không có ở đây.”
“Đúng vậy.” Hồ Bân nhìn Tần Thiên, lạnh lùng nói: “Có phải đã làm cậu thất vọng không?”
Tần Thiên uống một ngụm trà, cười lạnh nói: “Nói đi, rốt cuộc có ý gì?”
Ánh mắt Hồ Bân như đao nhìn chằm chằm Tần Thiên!
Dương như muốn nhìn thấu Tần Thiên
Tuy nhiên, ông ta đã thất vọng.
Vẻ mặt Tần Thiên rất bình tĩnh, ánh mắt hắn nhìn như trong veo, nhưng cũng giống như màn đêm bên ngoài, sâu không thấy đáy.
Ông ta hừ một tiếng, hai tay vươn ra, tay trái cầm lấy ra một con dao ngắn, tay phải lấy ra một khẩu súng có tay cầm màu vàng.
Cả dao và súng đều đã sờn nhưng rất bóng loáng.
Vừa nhìn đã biết chủ nhân đã mang theo nó lâu ngày, thường xuyên luyện tập, hơn nữa còn rất yêu quý.
“Hồ Bân tôi, hai mươi tuổi đi theo lão gia tử.”
“Tay trái dao, tay phải súng, lập được nhiều chiến công hiển hách. Nhờ được lão gia tử đề bạt tôi làm một trong tứ thiên vương, thay ông ấy quản lý quân đội.”
“Đời này tôi chưa từng khâm phục người nào, chỉ có lão gia tử là ngoại lệ.”
“Tôi đã từng thề ở trước mặt lão gia tử, cái mạng này, đời này nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349767/chuong-640.html