Chương 628
Đột nhiên cậu ta chợt nhận ra, không đúng nha!
Cậu ta thầm nghĩ ‘ông đây đang muốn đánh chết mày, sao mày dám sai bảo ông đây?’
Thấy Tần Thiên một lần nữa ngồi xuống ghế, treo mồi câu rồi ném móc xuống sông.
Cậu ta chỉ gậy bóng chày vào Tần Thiên, nghiến răng: “Khốn kiếp”
“Mày xác định muốn cứng rắn với tao sao?”
Đúng vậy, đây là một cuộc chiến, bọn họ phải nghiêm túc.
Đám người Lý Cường vội vàng vây quanh Tần Thiên lần nữa, nhao nhao chửi hét.
Tuy nhiên cũng chỉ đang phô trương thanh thế mà thôi. Tần Thiên càng bình tĩnh bọn họ càng không dám ra tay trước.
“Lý thiếu, con cá mú kia thật tươi.”
“Em muốn ăn.” Vi Vi nũng nịu nói.
Lý Cường chửi: “Thứ chân lấm tay bùn ở công trường, cũng xứng đáng ăn cá mú!”
“Có biết cá mú ăn như thế nào không?”
“Các anh em, lấy đi!”
Anh t vừa ra lệnh một tiếng, hai phú nhị đại buông gậy bóng chày xuống, muốn đi đến thùng nước bắt con cá mú kia.
Ánh mắt Tần Thiên nheo lại.
Hắn định dùng con cá mú yêu quý này để chiêu đãi vợ yêu của hắn.
Dám động đến con cá mú của hắn, không thể chấp nhận hơn so với viẹc đánh hắn một gậy.
Hắn muốn ra tay, ông bác bên cạnh vội vàng nói: “Được rồi được rồi, để cho bọn họ lấy đi.”
“Coi như là xin lỗi bọn họ.”
“Một con cá đổi lấy không bị đánh, cũng đáng giá!”
Thấy vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349752/chuong-625.html