Chương 614
“Cũng không cần phải gióng trống khua chiêng, xa hoa lãng phí, mà đôi khi tình cờ là một vài chi tiết cũng có thể khiến cho cô ấy ấm áp.”
“Ví dụ như, tự tay làm món mà cô ấy thích ăn?”
Tần Thiên bừng tỉnh, nói: “Đúng rồi, cô ấy thích canh cá, bây giờ tôi sẽ đi mua cá, trưa đem qua cho cô ấy.”
Lâm Tước thấp giọng nói: “Cái này không được, buổi trưa cô ấy còn phải đi cùng Liễu Như Ngọc, không thể gặp anh.”
“Buổi tối vậy.”
“Bận rộn cả một ngày vừa về nhà có ngay một bát canh cá nóng hổi, cô ấy nhất định sẽ cảm động.”
“Còn nữa, tùy tiện đi chợ mua cá thật sự không có thành ý gì cả. Thưa anh, tôi nghĩ tốt nhất là anh nên tự bắt cá.”
“Tự tôi bắt?” Tần Thiên có chút ngây người, nói: “Đi đâu bắt?”
Lâm Tước cười nói: “Bên bờ sông ở ngoại thành có rất nhiều nơi câu cá tự do thoải mái, anh rảnh rỗi không làm gì thì đi câu đi.”
“Anh nghĩ xem dành thời gian tự mình câu cá, cẩn thận nấu canh cho cô ấy thì cô ấy có tan chảy không?”
Ánh mắt Tần Thiên sáng lên: “Cảm ơn Lâm Tước, tôi biết nên làm gì rồi”
Lâm Tước dặn dò: “Dường chỗ đó rất khó đi, tốt nhất anh nên bảo Lãnh Phong tìm một chiếc xe việt dã… Không ổn, cô ấy đến chỗ tôi rồi.”
“Lâm Tước, cô đang gọi điện thoại cho ai vậy, sao lại thần thần bí bí dữ vậy?” Tô Tô trầm mặt hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349738/chuong-611.html