Chương 611
Tóc người nào người nấy rối bù, mặt lấm lem bùn đất. Quan trọng hơn là, quần áo trên người bị xé rách như rèm cửa.
Sửng sờ hồi lâu, Tô Tô không nhịn được nói: “Các anh đây là bị chó dí cả đêm sao?”
Lãnh Phòng cười hì hì nói: “Gần như thế.”
“Lát nữa lại báo cáo với chị dâu. Chị dâu, anh Thiên đâu?”
“Chúng tôi có việc hệ trọng muốn tìm anh ấy!”
Tô Tô muốn nói gì đó, lại cảm thấy thân dưới khó chịu, vừa xấu hổ vừa tức giận, bực bội nói: “Chết rồi!”
Nói xong, lên xe rời đi.
Nhóm người Lãnh Phong ngơ người ngay tại chỗ.
Tần Thiên nhàn nhã xuất hiện ở cửa, nói: “Bọn các cậu bị chó dí cả đêm à, nói đi, sáng sớm tìm tôi có việc gì hệ trọng.”
“Anh Thiên!”
Lãnh Phong nuốt nước miếng, kích động nói: “Tôi muốn báo cáo với anh một ý nghĩ.”
“Anh xem, khi công việc bảo vệ không bận, chúng tôi có thể chia nhau đến sơn trang mãnh thú để huấn luyện không?”
“Cừ thật, đêm qua sau khi so sánh với người của Thiên Phạt chúng tôi mới phát hiện, chúng tôi chênh lệch quá lớn!”
Những người khác cũng nhao nhao nói: “Phải đấy anh Thiên, mong anh cho phép!”
“Chúng tôi đảm bảo sẽ không lơ là công việc bảo vệ bên này.”
“Chúng tôi đã thỏa thuận với tiểu đội Thiên Phạt, họ hỗ trợ chúng tôi huấn luyện, chúng tôi dạy họ kiến thức về súng.”
Tần Thiên giả vờ khó xử, nói: “Này không hay lắm đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349735/chuong-608.html