Chương 463
“Không có việc gì… À, ở đây lạnh quá.”
“Đại tiểu thư, rốt cuộc khi nào bọn họ mới đến?”
Phan Mỹ Nhi thấp giọng nói: “Địa điểm tiếp ứng, từ cửa số 1 trước đó đổi thành cửa số 3.”
“Thời gian, một giờ sau.”
“Ám ngữ của đối phương sẽ kêu ba tiếng cuốc cuốc cuốc (tiếng chim cuốc). Còn anh thì đèn xe nhấp nháy, anh nhớ kỹ chưa?”
“A Phúc, sao lại không nói gì? Nói đi chứ!”
A Phúc run lên, vội nói: “Đại tiểu thư, tôi nhớ kỹ rồi!”
“Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Hắn ta còn muốn nói cái gì đó, Tần Thiên trực tiếp cúp điện thoại, sau đó lấy sim ra rồi vứt nó đi.
Thiết Ngưng Sương cười nói: “Thiên ca, căn cứ vào tin tức chúng ta nhận được từ quần chúng. Trên tuyến biên giới này, có mấy cái miệng hang tuy che phủ nhưng thường xuyên bị vượt biên.”
“Để nhớ nên người dân địa phương gọi nó là số 1, số 2 và số 3.”
“Cửa số 3 ở ngay phía trước khoảng hai cây số.”
Tần Thiên gật đầu, cười nói với Tàn Kiếm: “Chú Tàn, tiếp theo giao cho chú.”
Trong mắt Tàn Kiếm lóe ra ngọn lửa báo thù, vung cái nạng sắt trong tay lên, khẽ nói: “Tiểu đội Thiên Phạt, đi theo tôi!”
Nói xong, ông ấy giống như một con chim lớn, bay về phía núi rừng xa xa trước.
Đám người Quỷ Vô Thường, Thôi Minh, Thiết Ngưng Sương vội vàng đuổi theo phía sau.
Bọn họ ở sơn trang Mãnh Thú đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349588/chuong-461.html