Chương 417
“Tôi cho rằng hiện tại cách tốt nhất chính là rời khỏi đây càng sớm càng tốt.”
Tần Thiên ngắm nghía con dao nhỏ trong tay, nhìn Carlo Conti trước mặt rồi nói: “Ông cho rằng tôi không dám giết ông?”
Carlo Conti nghiến răng nghiến lợi nói: “Giết tôi, cậu cũng đừng hòng sống sót rời khỏi đây!”
Tần Thiên cười nói: “Tôi có thể sống sót rời khỏi đây hay không, chỉ sợ ông không nhìn thấy được.”
Lúc này, bên ngoài lại truyền tới tiếng xe.
Ánh mắt Tần Thiên khẽ động, thô bạo kéo Carlo Conti bằng một tay, phịch một tiếng, dùng dao đóng đinh tay ông ta trên mặt bàn gỗ sồi trắng.
“A!”
“Mày là đồ khốn kiếp!”
“Mày sẽ chết không một cách dễ dàng đâu, tao nhất định sẽ giết mày!” Carlo Conti kêu lên ré ré như heo bị chọc tiết.
Carl nhìn thấy từ bên ngoài lại có một đoàn xe đi vào, hoảng sợ nói: “Tần tiên sinh, có phải viện binh của ông ta không?”
“Phải cẩn thận!”
Tần Thiên ngồi im bất động, cười lạnh không nói gì.
Đoàn xe này có tổng cộng mười hai chiếc xe. Sau khi lái xe vào, chia thành bốn đội dàn hàng đậu cạnh nhau.
Rất rõ ràng, cứ hai xe lại hộ tống một xe.
Vệ sĩ trong xe hộ tống nhảy xuống, vẻ mặt nghiêm túc mở cửa chiếc xe ở giữa.
Trong bốn chiếc xe, bước xuống là bốn người đàn ông lớn tuổi.
Thoạt nhìn, vẻ ngoài không đẹp. Tuy nhiên, trên người lại mang khí chất của người ở địa vị cao, không giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349543/chuong-416.html