Chương 348
Bây giờ, tất cả đều thu vào trong túi Phan Mỹ Nhi.
“Con dâu, mong con nể mặt A Nhân mà đối xử tốt với đứa trẻ đó.”
“Và mối thù của A Nhân, nhất định phải báo.”
“Ta khấu đầu với con.”
Ông ta nằm sấp dưới đất khấu đầu với Phan Mỹ Nhi, lảo đảo lao ra sân, treo một mảnh vải lên cành cây, sau đó treo cổ mình lên đó.
Con trai lớn của ông ta đã chết.
Con riêng cũng rơi vào trong tay Phan Mỹ Nhi.
Để báo thù cho con trai lớn, để bảo vệ đứa con riêng là huyết mạch cuối cùng này, ông ta chỉ có thể dùng cách này để kết liễu mình.
Ông ta biết, chỉ có ông ta chết thì Phan Mỹ Nhi mới có thể yên tâm.
Tận mắt nhìn thấy Tiết Kiến giãy giụa trong không trung, cuối cùng Phan Mỹ Nhi cũng không lay động. Cả quá trình, vẻ mặt cô ta đều không hề dao động.
Thậm chí còn có chút kích thích nơi đáy mắt.
Cô ta rất hưởng thụ cảm giác nắm mạng sống người khác trong tay.
Chỉ có khoảnh khắc này, cô ta mới cảm thấy mình cao hơn người khác một bậc chứ không phải là kẻ tàn tật đi lại khó khăn.
Cô ta đơn giản ra lệnh: “Lập tức soạn một bản tuyên bố, sáng ngày mai gửi đi. Nói cha con nhà họ Tiết lần lượt qua đời bởi vì bạo bệnh đột ngột.”
“Nhà họ Tiết rút lui hoàn toàn khỏi thị trường Long Giang, công việc ở tỉnh và những nơi khác sẽ không bị ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/3349474/chuong-347.html