Tần Thiên thật không ngờ Tô Nam lại không biết xấu hổ như vậy. 
Mùi thơm nước hoa của cô ta nồng nặc xông vào mũi, hắn nhanh chóng lui sang một bên. 
Tô Nam vô cùng đắc ý, hai mắt long lanh xinh đẹp nói: "Sao nào, anh cũng biết sợ ư?” 
“Chẳng phải anh muốn biết sự thật sao? Vậy anh cởi quần áo tôi ra, tôi sẽ nói cho anh biết sự thật.” 
“Đến đây nào.” 
Chỉ cần hôm nay Tần Thiên dám động đến cô ta, không chỉ có Ngô gia không tha cho hắn, người trong thiên hạ mỗi người một ngụm nước bọt, cũng sẽ dìm chết hắn! 
Đây chính là tính toán của Tô Nam. 
Thấy Tần Thiên mặt lạnh không nói lời nào, cô ta càng đắc ý cười ha ha. 
"Còn tưởng rằng anh có tiến bộ, không ngờ năm năm trôi qua, anh vẫn là một tên hèn nhát!" 
“Không phải anh mạo danh Diêm Vương cho Tô gia kỳ hạn mười ngày sao?” 
“Bây giờ nghe cho kỹ, cô nãi nãi đây cũng cho anh kỳ hạn mười ngày!” 
“Quỳ gối trước mặt dập đầu bồi tội với tôi.” 
"Nếu không, toi sẽ tìm được người mà ngay cả Diêm Vương cũng phải sợ, đến lúc đó tôi sẽ dày vò anh đến chết!" 
“Người còn lợi hại hơn cả Diêm Vương? Tần Thiên cười lạnh: "Tốt lắm, vậy mười ngày sau gặp lại.” 
“Không thấy quan tài không rơi lệ!" Tô Nam mắng một tiếng, mang theo người nổi giận đùng đùng rời đi. 
Đổng Phương trước khi đi, nhìn Tần Thiên cắn răng nói: "Cậu chờ đấy!” 
“Tôi sẽ nói lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793658/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.