“Mẹ, con cảm thấy chúng ta nên nghĩ cách giúp gia gia.” 
“Hiện tại con đã mở công ty rồi, mẹ cũng thành người phụ trách của tập đoàn cung ứng, gia gia lại không có gì cả.” 
“Con không thể chịu được, suy cho cùng ông ấy cũng là gia gia của con.” 
Ngày hôm sau Tô Tô cảm thấy khó xử nói với Dương Ngọc Lan. 
Dương Ngọc Lan tức giận nói: “Đáng lẽ lão già không phân biệt trắng đen này, xứng đáng chịu kết cục như thế.” 
“Nhưng Tô Tô con nói cũng đúng, ông ta dù sao cũng là gia gia ruột của con, chúng ta vì bố con, cũng nên tha thứ cho ông ta rồi.” 
“—— Con định giúp như thế nào?” 
Tô Tô suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Mẹ, con có hai cách.” 
“Cách thứ nhất, nếu gia gia muốn làm một mình, có thể để cho ông ấy thu mua một nhà máy nhỏ. Đến lúc mẹ cho ông ấy gia nhập vào tập đoàn y tế, cho ông ấy một số hợp đồng cung ứng.” 
“Cách thử hai, nếu gia gia không muốn nhọc lòng, vậy thì mời ông ấy tới công ty của con làm cố vấn.” 
"Mỗi tháng con sẽ phát lương cho ông ấy, coi như là cho ông ấy tiền dưỡng lão." 
Dương Ngọc Lan gật đầu: "Vừa đúng lúc mẹ muốn đến văn phòng, tiện đường đi nói với ông già kia một tiếng” 
"Đúng là hời cho ông ta rồi." 
Dương Ngọc Lan rời đi, Tô Tô nói với Tần Thiên: "Anh theo tôi đến nhà máy.” 
"Tô Ngọc Cao phải làm vài hàng mẫu. Hơn nữa tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793579/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.