"Sở Minh?" Tần Thiên ngẩn người một chút, cái tên này, lần đầu tiên hắn nghe nói: "Mẹ, đó là cái gì?” 
Dương Ngọc Lan nói: "Sở Minh, còn gọi là 'nghĩa sĩ liên minh'. 
"Mấy năm trước, Sở Châu có một tên ác ôn hoành hành, cấu kết một đám người bất nghĩa, làm xằng làm bậy, làm cho người dân khốn khổ." 
"Ngay cả quan chức cũng không thể làm gì dược bọn họ." 
"Sau đó, một số nghĩa sĩ đứng lên, bọn họ tập hợp một nhóm người, chiến đấu đẫm máu, cuối cùng cũng đánh tan cái tập đoàn Hắc Ám của ác bá kia. Tên ác bá kia cũng bị ép chạy khỏi Sở Châu.” 
"Những nghĩa sĩ kia tập hợp tạo thành Sở Minh. Bọn họ cổ đạo nhiệt tràng, ơn oán rõ ràng. Hiện tại đã là tổ chức phi chính phủ lớn nhất, cũng được tôn sùng nhất ở Sở Châu.” 
Tần Thiên tán thưởng nói: "Có câu nói dùng chính nghĩa chết nhiều tên chó mà, càng có thể trở thành phần tử trí thức…” 
Thấy sắc mặt Dương Ngọc Lan khẽ biến, hắn vội vàng nói: "Mẹ, con không có ý gì khác.” 
"Đúng rồi, mẹ nói với con về Sở Minh, là muốn con làm gì?" 
Dương Ngọc Lan gật đầu: "Bà ông ngoại mặc dù là những người trí thức cao cấp. Nhưng bọn họ lại chân thật nhiệt tình, cũng cực kỳ tôn kính những người hiệp sĩ giang hồ giữ gìn lẽ phải này.” 
"Tần Thiên, mẹ cảm thấy hiện tại để cải thiện trình độ học vấn thì không thực tế. Hay là con gia nhập vào Sở Minh đi?” 
"Chỉ cần con trở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793566/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.