🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"A!"

Bị một cái khoá thép của dây nịt đánh trúng phần dưới cơ thể, Tiết Nhân ngay lập tức cảm thấy choáng váng.

Anh ta còn cảm thấy hình như bản thân đã nghe thấy một âm thanh nứt gãy.

Vô cùng đau nhức không có gì sánh bằng, làm cho anh ta phải lấy hai tay che lại, cuộn mình như một con tôm.

Nhưng mà đối với Tần Thiên chỉ mới bắt đầu trừng phạt.

Hắn rót nội lực vào trong dây nịt, lực khống chế vô cùng chuẩn xác bảo đảm sẽ không để Tiết Nhân xỉu.

Hắn muốn Tiết Nhân phải chịu đựng cơn đau không có gì có thể so sánh này ở trạng thái tỉnh táo.

Dây nịt lại bay lên giống như một âm hồn bay múa rơi xuống trên người Tiết Nhân.

Ba!

Bốp bốp!

Theo từng tiếng kêu thảm thiết đau thắt tim gan.

Tiết Nhân ngã xuống đất, ngay cả đầu ngón tay cũng không có cách nào cử động được.

Bởi vì xương cốt cả người anh ta gần như đều bị quất gãy nát.

Bề ngoài anh ta vẫn là một người đàn ông hoàn hảo, nhưng nếu như loại bỏ lớp da này thì chính là một bãi thịt nát, loại bỏ lớp thịt thì chính là một đống xương vụn.

Làm xong hết, Tần Thiên ngẩng đầu nhìn camera ở góc phòng, cười lạnh lùng nói: "Người nhà họ Tiết nhìn cho rõ, tao là Tần Thiên.”

"Tao đang chờ tụi mày tới tìm tao báo thù."

Bên ngoài, tuy tất cả người nhà họ Thiết đều đã rời đi, nhưng trước khi đi đã trói chặt tay chân những tên bảo vệ trong biệt thự này.

Những người này tuy không nhìn thấy trong phòng đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ có thể nghe thấy Tiết Nhân hét lên rất thảm thiết.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Tên này đã làm gì cậu chủ bọn họ?

Mãi cho đến khi Tần Thiên rời đi, rốt cuộc bọn họ mới dám cởi trói thoát ra rồi xông vào biệt thự.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bọn họ hồn lìa khỏi xác.

A Tam trước tiên gọi điện thoại cho Kiều Lục.

“Lục gia, xảy ra chuyện rồi!”

"Thiếu gia chỉ sợ không sống nổi."

Cái gì?

Nhận được cuộc gọi này, Kiều Lục và Cường Long đang ngâm mình trong suối nước nóng trong một hội quán, lão ta lập tức đứng bật dậy dẫn theo Cường Long nhanh chóng chạy tới.

Cường Long cũng chính là cái tên đầu trọc ban ngày đến nhà họ Tô đòi nợ.

Hắn ta thật ra cũng là người của nhà họ Tiết, Tiết Nhân cố ý sắp xếp một màn như vậy, sau đó anh ta lại chạy tới giải cứu chỉ vì muốn biểu lộ danh tính của bản thân, để cho nhà họ Tô tin tưởng và nghe theo.

Khi lão ta chạy tới nhìn thấy hiện trường, da đầu Kiều Lục cảm thấy tê tê.

Lão ta xuất thân từ đánh quyền ở chợ đen, cả đời đã gặp qua quá nhiều trận đấu tàn bạo.



Nhưng bây giờ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng tàn bạo như này.

"Là ai?"

“Là ai dám ra tay với cậu chủ nặng như vậy, Cường Long tôi lột da hắn!”

Gân xanh trên trán Cường Long nổi lên giống như dã thú phẫn nộ đang gầm lên.

Lúc này, Kiều Lục ngược lại tỉnh táo hơn, bởi vì lão ta biết có thể làm ra loại chuyện này tất nhiên không phải người thường.

Hơn nữa nghe thủ hạ báo cáo, lão ta khiếp sợ biết được, lúc ấy tới khoảng hơn mười nghìn người.

Ở Long Giang, người nào có năng lực lớn như vậy?

“Cậu chủ!”

"Cậu chủ, cậu có thể nghe thấy không? Nói cho tôi biết đó là ai.”

Nhưng mà Tiết Nhân đã đau đến ý thức hỗn loạn, lúc này anh ta ngoại trừ kêu rên thì không nói được một chữ nào nữa.

Kiều Lục nhíu mày cuối cùng cũng phát hiện camera trên đỉnh đầu.

“Mau, đưa cậu chủ đến bệnh viện trước!”

“Nhớ kỹ, nhất định phải tìm bác sĩ tốt nhất, không tiếc bất cứ giá nào cứu cậu ấy!”

Tiết Nhân đã thành một đống thịt nghiền chỉ có thể dùng ván giường nâng lên xe.

Bận rộn xong xuôi, Kiều Lục mới cho người tìm và phát đoạn video do camera giám sát quay lại.

Nhìn thấy Tần Thiên xuất hiện, Kiều Lục và Cường Long đều nhịn không được rùng mình một cái.

Cách màn hình nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được sát khí rất lớn.

Tần Thiên trên hình ảnh quả thực chính là hiện thân của ma quỷ.

Kiều Lục và Cường Long nhìn chiếc dây nịt màu đen giống như âm hồn bay múa trên không trung, sau đó rơi vào trên người Tiết Nhân, bọn họ cảm giác giống như nó rơi vào trên người bọn họ.

Cho đến cuối video, Tần Thiên cười khẩy với ống kính, để lại câu nói kia.

"Người nhà họ Tiết nhìn cho rõ, tao là Tần Thiên."

"Tao đang chờ tụi mày tới tìm tao báo thù."

Kiều Lục và Cường Long đồng thời hít một hơi khí lạnh.

“Thằng khốn, tôi lột da hắn!” Cường Long lập tức muốn dẫn người đi truy kích.

Tuy nhiên hắn ta bị Kiều Lục ngăn cản.

Cấp dưới đến báo cáo đã điều tra rõ về đám người khí thế lớn vội vã chạy tới trợ uy cho Tần Thiên, đến từ nhà họ Thiết, nhà họ Ngô, cùng với thủ hạ của các ông chủ lớn của thương hội Long Giang.

Có thể nói toàn bộ ông chủ thương hội đều phái người ra.

"Tôi đã nói mà, một tên Tần Thiên nhỏ bé sao dám có cam đảm như vậy."

"Hoá ra là thương hội Long Giang, này thì dễ hiểu.”

Cường Long nói, "Lục gia, thương hội Long Giang vì sao lại làm như vậy?”



Kiều Lục cười lạnh nói: "Vẫn không hiểu sao?”

"Thương hội Long Giang đang nhằm vào tập đoàn Kiến Nhân, bọn họ đoàn kết nhất trí đối ngoại muốn ngăn cản tập đoàn Kiến Nhân trở về Long Giang.”

"Sự việc quan trọng, xem ra chỉ có thể thông báo cho ông chủ Tiết."

Lão ta gọi điện thoại cho tổng giám đốc tập đoàn Kiến Nhân cũng là ba của Tiết Nhân, Tiết Kiến.

Tiết Kiến suốt đêm chạy tới Long Giang, ở bệnh viện nhìn thấy đứa con trai duy nhất mà ông ta kỳ vọng rất lớn lại bị người ta đánh thành ra như này, trước mắt ông ta tối sầm suýt chút nữa là đi ‘bán muối’.

"Bác sĩ, A Nhân thế nào rồi?"

Ông ta vội vàng hỏi.

Bác sĩ lấy ra một tấm phim, uể oải nói: "Xương cốt toàn thân đều bị nát, chỉ sợ là thần tiên cũng khó cứu được.”

"Người xuống tay là một người trong nghề, hắn khống chế cơn đau để kích thích cậu Tiết, không để cho cậu ấy chết ngay.”

"Ông chủ Tiết, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, nếu như không muốn cậu Tiết tiếp tục chịu khổ thì nên cho cậu ấy được thanh thản."

“Không thể nào!” Tiết Kiến nổi giận: "Con trai tôi không thể chết!”

“Cứu nó cho tôi!”

“Bất luận nghĩ cách gì, nhất định phải cứu nó cho tôi!”

“Kiều Lục, Cường Long lại đây cho tôi!”

Kiều Lục và Cường Long đều cảm thấy sợ hãi. Dù sao bọn họ có thể bao trùm thế lực ngầm ở Long Giang, bọn họ có thể lập nghiệp đều là nhờ nhà họ Tiết ban cho.

Hiện tại cậu chủ xảy ra chuyện ở dưới mí mắt bọn họ, bọn họ khó có thể chối bỏ trách nhiệm.

Kiều Lục cẩn thận phát dữ liệu video đã được tổng hợp cho Tiết Kiến xem.

"Ý của các người, A Nhân vì người đàn bà này mà thành ra như vậy?" Giọng điệu của ông ta rất khinh thường.

Ông ta hiểu rõ con trai ông ta như thế nào hơn bất cứ ai khác, loại chuyện chơi đùa đàn bà này là chuyện thường ngày.

Làm sao có thể gây ra một vụ náo động như vậy?

Tên Tần Thiên kia biết rõ thân phận con trai của ông ta mà hắn còn dám?

Kiều Lục trầm giọng nói: "Chúng tôi cũng cảm thấy là do toàn bộ thương hội Long Giang làm.”

"Cái gọi là giải cứu vợ chẳng qua chỉ là mánh khoé."

"Tần Thiên chỉ là tay sai của bọn người Thiết Lâm Phong."

“Nhà họ Thiết!” Trong mắt Tiết Kiến hiện lên lửa giận: "Tôi không thù không oán với các người, bây giờ các người lại dám đối với tôi như thế!”

“Thù này không báo, Tiết Kiến tôi thề không làm người!”

Ông ta nhìn về phía Kiều Lục và Cường Long, nghiến răng nghiến lợi nói: "Các người vẫn luôn được nhà họ Tiết ủng hộ, nếu nhà họ Tiết bị xoá khỏi Long Giang thì ngày tốt của các người cũng kết thúc.”

"Cho nên Thiết Lâm Phong không chỉ là nhằm vào nhà họ Tiết mà còn là nhằm vào các người."

“Đạo lý này, các người có hiểu không?”

Kiều Lục và Cường Long lập tức nói: "Chúng tôi tiến lui cùng nhà họ Tiết!”

"Nên làm như thế nào xin ông chủ Tiết chỉ thị, chúng tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.