Tô Tô lúc này mới ý thức được mình vừa rồi quá kích động, vậy mà lại... gọi chồng!
Đây là lần đầu tiên trong đời.
Nhìn ánh mắt mập mờ của Tần Thiên, khuôn mặt xinh đẹp của cô xấu hổ đỏ bừng.
"Em gọi anh là Tần Thiên."
"Không gọi Tần Thiên, chẳng lẽ gọi Nhị Cẩu."
Trần Nhị Cẩu giật mình, lớn tiếng nói: "Chị dâu, gọi Nhị Cẩu làm gì?”
Tô Tô có hơi sững người, sau đó mới phát hiện cô lại vô tình lôi Nhị Cẩu làm bia đỡ đạn, cô che miệng cười nói: “Không có gì.”
"Chị dâu có rất nhiều chị em tốt độc thân, lát nữa sẽ giới thiệu cho cậu."
“Thật sao?”
“Cảm ơn chị dâu.”
Nhị Cẩu trong nháy mắt giống như một con chó giữ nhà tận tuỵ nhập vào cơ thể.
"Chị dâu, chị có đói không? Chị dâu chị muốn ăn gì? ”
"Chị dâu, nếu đã tới rồi thì có muốn mua chút quần áo kiểu mới nhất không? Không sao đâu cứ quẹt thẻ của em.”
"Chị dâu, lần này nhất định phải ở thêm vài ngày để cho thằng em này hiếu kính chị với Thiên ca của em."
"Chị dâu, chị thích loại túi xách nào?"
Đám người Lãnh Phong đứng bên cạnh trợn trắng mắt.
Tưởng chừng như bọn họ không chớp mắt!
Tô Tô cũng cảm thấy xấu hổ khi liên tục bị gọi chị dâu.
Cô mỉm cười nói: "Nhị Cẩu, chị có một người bạn học cũng là chị em thân thiết nhất của chị.”
"Hiện tại đang làm việc ở công ty chị, nhân phẩm tài hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793336/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.