''A!''
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu bà lão kia nổ tung, ngã ngửa xuống đất rồi chết.
Không ngờ Tần Thiên lại ra tay tàn nhẫn như vậy, Nguyên Ngũ Tuyệt còn chưa chính thức ra tay đã có một người chết thảm.
Tứ Tuyệt còn lại đều trở nên hoảng sợ.
''Các anh em, giết hắn, thay bà lão báo thù!'' Tề Cảnh Xuân nổi giận gầm lên một tiếng, rút nhuyễn kiếm bên hông ra phi về phía Tần Thiên.
Tần Thiên đứng yên bất động, hắn bỗng nhiên đưa hai ngón tay ra kẹp lấy mũi kiếm, thuận thế xoay một cái.
Mũi kiếm sắc bén đổi hướng nhắm đúng cổ họng Tề Cảnh Xuân.
Lần này quá vi diệu rồi.
Tề Cảnh Xuân dùng sức quá mạnh, cơ thể vẫn còn lao về phía trước. Vừa nhìn đã thấy ông ta tự mình đưa bản thân đến cửa.
Ba tấc mũi kiếm cắm thẳng vào cổ họng ông ta.
Cơ thể ông ta dừng lại. Hai mắt trợn to đầy hoảng sợ.
Cổ họng ông ta hơi động đậy, muốn nói gì đó nhưng một chữ cũng không nói ra.
Còn lại ba người, râu quai nón, tên lùn và tên mập, tất cả đều sợ đến choáng váng.
Trong năm người, bà lão và Tề Cảnh Xuân là hai người có tu vi cao nhất. Không ngờ Tần Thiên không tốn quá nhiều sức đã có thể nhẹ nhàng giết được bọn họ.
Bây giờ bọn họ mới ý thức được bản thân với Tần Thiên còn kém xa.
Sắc mặt ba người thay đổi, ánh mắt trốn tránh.
Tên mập trắng cắn răng nói: ''Quai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793277/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.