Thấy Tần Thiên gật đầu, trong lòng Liễu Như Ngọc không hiểu sao lại cảm thấy bối rối. 
Điều kiện chị Vinh đưa ra khi Tần Thiên chữa khỏi bệnh An lão gia tử, là thậm chí cô ta có thể sẽ lừa dối vợ Tần Thiên làm tình nhân của hắn. 
Tần Thiên đồng ý. 
Cũng có nghĩa là hắn thật sự muốn... lừa vợ mình để hẹn hò với cô ta không? 
Trời ơi, vậy cô phải làm gì đây? 
Suy cho cùng hắn đã kết hôn, hơn nữa vợ hắn lại là người tài mạo song toàn như vậy. 
Chẳng lẽ cô ta thật sự phải làm người thứ ba sao? 
“Như Ngọc, em làm sao vậy?” 
"Em không tin cậu ta sao? Rất tốt, thật ra chị cũng không tin.” 
"Chúng ta đi thôi, không để ý tới hắn nữa." Chị Vinh khởi động xe. 
“Không!” Liễu Như Ngọc vội vàng mở cửa xe, kích động nói: "Em tin tưởng anh ta, mau lên xe!” 
Cô ta nói xong, sau đó vội vàng kéo Tần Thiên lên. 
Tần Thiên nghĩ đến cái gì đó, vội nói: "Chờ một chút, tôi muốn thêm một điều nữa.” 
"Cái gì?" Liễu Như Ngọc có chút lo lắng, nhìn thấy vẻ mặt cười xấu xa của Tần Thiên, hắn sẽ không yêu cầu cô ta tối nay ngủ với hắn đấy chứ? 
Chết tiệt, lúc trước hình như cô ta quả thật đã từng nói chỉ cần chữa khỏi cho gia gia thì cô ta có thể bồi hắn một đêm... 
"Sau khi chuyện thành công thì mời tôi ăn lẩu." Tần Thiên nghiêm túc nói. 
“Đáng ghét!” Liễu Như Ngọc ngẩn người một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793257/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.