Gió núi rất mạnh.
Thân thể An Quốc không thể chịu nổi, ông ta đi đến đóng cửa sổ bên vách núi.
Trong phòng đã ấm áp hơn chút.
Ông ta ho khan hai tiếng, ngồi xuống đối diện Tần Thiên, có chút tự giễu nói: "Haizz, già rồi, vẫn có nhiều thị phi như vậy. ”
"Nếu không phải còn có chút tâm nguyện vẫn đang dang dở, tôi thà chết ngay lập tức, dứt khoát cho xong."
Tần Thiên nhìn An Quốc, thông qua vẻ mặt của ông ta, dường như ông ta thật sự không biết chuyện Hồ Bân nửa đường chặn hắn dẫn đến nơi này, dao súng uy hiếp.
Hắn không nói lời nào, chờ An Quốc tiếp tục nói tiếp.
An Quốc trầm mặc một chút, bỗng nhiên nhìn Tần Thiên rồi nói: "Tần gia Tây Bắc, đây chính là quái vật khổng lồ thật sự.!”
H?
Sắc mặt Tần Thiên bỗng nhiên biến đổi, trong mắt lộ ra một chút sát khí!
"Ông điều tra tôi?" Giọng điệu của hắn cũng trong nháy mắt lạnh xuống.
An Quốc cười gật đầu, nói: "Đừng kích động, nghe tôi nói.”
"Tôi sai người điều tra cậu, vốn chỉ là hành động không có ý đồ gì. Ngay cả tôi cũng không nghĩ tới lại liên quan đến quái vật khổng lồ Tần gia ở Tây Bắc.”
"Sớm biết như vậy, tôi sẽ không ra mệnh lệnh này, cũng có thể tránh được những thị phi như hiện tại.”
Tần Thiên lạnh lùng nói: "Có ý gì?”
"Ông nói những thị phi này có quan hệ với Tần gia Tây Bắc sao?"
An Quốc thở dài nói: "Trước mắt tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793199/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.