Sắc mặt Tần Thiên cũng trở nên nghiêm trọng, không ngờ rằng cục diện lại có thể đến mức này.
Thực sự phải đại khai sát giới sao? Giết người, Tần Thiên không quan tâm. Ngay cả khi những sát thủ trước mặt nhiều hơn gấp mười lần, cũng vẫn chẳng thể làm gì hắn. Chỉ là, chưa đến mức bất đắc dĩ, hắn vẫn không muốn làm như vậy.
Bởi vì hắn biết ở đây có rất nhiều người không đáng chết, rất nhiều người vẫn đang bị thao túng.
Đột nhiên, hắn nhìn thấy Truy Phong ở bên cạnh quan tài.
Điều rất kỳ lạ là Truy Phong mặt không có biểu cảm gì trong khi xung quanh có sự thay đổi mạnh như vậy, như thể anh ta hoàn toàn không nhìn thấy gì.
Có cái gì đó sai sai!
Tần Thiên luôn cảm thấy mình đã bỏ qua điều gì đó.
Thấy hắn không nói gì, Hồ Bân lo lắng hỏi: "Cậu có nghe thấy không?"
"Chút nữa tôi ngăn cản bọn họ, cậu nhất định phải nghĩ cách khiến lão gia tử tỉnh lại."
"Nói thật, trong tay lão gia tử còn có một lực lượng bí ẩn, do Ám Thiên Vương dẫn đầu."
"Chỉ có lão gia tử mới có thể kích hoạt Ám Thiên Vương, đến lúc đó, những kẻ phản bội này sẽ không có gì đáng sợ cả!"
Ám Thiên Vương?
Trong lòng Tần Thiên nhất thời khẽ động, hắn cười lớn nói: "Tiểu Phong Phong, cậu thật sự có thể giữ được bình tĩnh sao!"
"Nếu cậu còn không nói, bỏ lỡ thời gian kích hoạt lão gia tử, tôi không chịu trách nhiệm đâu!"
Truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793164/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.