Cái gì?
Nghe Tần Thiên nói vậy, Tề Nhân sửng sốt, ông ta không hiểu Tần Thiên có ý gì.
Chẳng lẽ tên này cho rằng mình không đủ xứng tầm, còn muốn mình gọi thêm người tới?
Ông ta nhìn Tần Thiên với ánh mắt khó tin.
Tần Thiên tức giận giải thích: “Bạn tôi vừa đặt bàn ở Bát Bảo Lâu, tôi đang vội dẫn vợ qua đó ăn tuý ngư.”
“Tôi không có thời gian lãng phí với các người.”
"Cho nên, nếu các người không phải là người giỏi nhất thì hãy gọi người giỏi nhất ở thành phố Trịnh qua đây."
“Tôi sẽ nói chuyện trực tiếp với người giỏi nhất.”
Tề Nhân tức giận cười lớn.
"Tôi đã sống gần hết cuộc đời, chưa từng gặp một thiếu niên nào kiêu ngạo như cậu."
"Cậu cho rằng nếu bắt con trai của tôi làm con tin thì cậu có thể yên tâm muốn làm gì thì làm sao?"
Sắc mặt ông ta tối sầm lại: “Tôi cảnh cáo cậu!”
“Nếu không muốn chết thì hãy thả con trai tôi ra ngay lập tức!”
"Nếu không, cậu có tin, tôi ra lệnh một tiếng, cậu sẽ chết ở đây!"
Tần Thiên còn chưa kịp nói, Hắc Hổ ở bên cạnh đã cười lạnh nói: "Tiểu tử, tôi khuyên cậu, tốt nhất nên tin Tề gia chủ lời nói."
"Nhìn xem đây là cái gì."
Vừa nói anh ta vừa lấy ra một khẩu súng nhỏ màu đen, chĩa vào Tần Thiên.
Có súng!
"Cẩn thận!" Tô Tô và Cung Lệ thấp giọng nói, hai người phụ nữ lập tức đứng ở bên cạnh Tần Thiên.
"Bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793096/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.