Tô Tô cười nói: “Anh Mã, sau này đều là người một nhà, đừng khách sáo như vậy. Anh cứ gọi em là Tô Tô là được.”
“Mẹ em trước cứ nói mãi, không sinh thêm anh chị em nào cho em, để em cô đơn một mình. Thật ra bà ấy nghĩ em cứ luôn bắt nạt bà ấy, cho nên bà ấy muốn tìm một người để thay thế mà thôi.”
“Anh Mã, em rất thích Tiểu Tước. Muốn đưa em ấy về nhà cho mẹ em gặp.”
“Nếu Tiểu Tước thích, em sẽ giữ em ấy lại cho mẹ em chăm sóc. Anh thấy sao?”
Mã Hồng Đào há hốc miệng.
Nghe ý của Tô Tô thì là muốn nhận người em nuôi này rồi.
Hơn nữa, muốn để Mã Tước tới nhận mẹ của cô ấy làm mẹ nuôi.
Tần Thiên cũng cảm thấy ý này rất hay. Dương Ngọc Lan sắp chuyển ra ngoài ở rồi, khó tránh khỏi cô đơn.
Nếu bên cạnh bà ấy có thêm một cô con gái nuôi như Mã Tước thì nhất định là rất tốt.
“Anh Mã, chỗ em ở tên là Long Viên. Diện tích tuy không lớn, nhưng cũng được khoảng hai ba trăm mẫu Anh. Hoàn cảnh xung quanh khá tốt, chế độ an ninh gì đó cũng khá là đầy đủ. Về phương diện này, anh hoàn toàn có thể yên tâm!”
Mã Hồng Đào cảm động đến mức không biết phải nói gì. Chỗ ở của Tần Thiên, không cần nói anh ta cũng biết, nhất định là vô cùng tốt.
Đây là người khiến cho cả Quan Tam cũng phải quỳ xuống lắp bắp không nói nên lời đấy!
Bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793083/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.