Rudy cắn răng: “Rõ ràng biết đây là bẫy sao các ngươi vẫn tới? Các ngươi không sợ chết sao?”
Tần Thiên cười lạnh: “Chắc cậu không biết Long Quốc có câu gậy ông đập lưng ông. Nếu không thế sao dám tiếp cận được với các cậu.”
“Nhưng mà kế hoạch của các cậu cũng đủ độc, nếu tôi đoán không nhầm thì phục binh thuỷ quỷ ở quần đảo này chỉ là bước cờ đầu tiên của các cậu. Các cậu biết khả năng cao là không giết nổi tôi, nhưng trải qua trận mai phục này tôi liền biết bản thân mình đã rơi vào bẫy.”
“Cho nên cậu ở đây để chuẩn bị cho nước cờ thứ hai, thủ đoạn cũng chả có gì nhưng không thể không công nhận là rất hữu dụng.”
Nhìn thủ đoạn có vẻ rất đơn giản nhưng hiệu quả mang tới lại rất cao. Đầu tiên đây là một công trình ngầm dưới lòng đất vô cùng kiên cố, đợi nhóm người Tần Thiên bước vào, Rudy đóng cửa lại thì chả khác nào chim nhốt trong lồng.
Sau đó thông qua đường thông gió đợi lúc bọn họ đã bí khí thì thổi chất Diethyl ether vào. Lúc đó thần không biết quỷ không hay, tên Rudy này suýt chút nữa đã làm được một chuyện có thể khiến cho toàn thế giới kinh động.
“Tôi vẫn không hiểu.”
“Các người đã hít nhiều khí vậy mà sao không hôn mê? Chả nhẽ các ngươi có thuốc giải?” Rudy cũng không thèm giả vờ nữa hắn hỏi thẳng.
“Để tôi nói cho anh biết.” Giọng nói của Quản Nghĩa vang lên từ bên ngoài.
“Bởi vì khí Diethyl ether anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793036/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.