Nhìn thấy Thủ Hộ Giả xuất hiện, đám người lùn nhốn nháo cả lên.
Bọn họ kịp phản ứng, đồng loạt buông hết dao găm và cung tên trên tay xuống, giống như học sinh tiểu học tan học vậy.
Miệng hô ô ya ya rồi chạy tới trước mặt Thủ Hộ Giả, quỳ cả hai chân xuống, miệng bô lô ba la nói chuyện.
Tế Tự sững sờ.
Con trai của Tế Tự nhìn thấy cô vợ thánh nữ của mình vẫn luôn ở trong vòng tay của người đàn ông khác, hắn ta tức sôi máu.
Hắn cảm thấy người đàn ông lạ mặt này đã cắm sừng lên đầu hắn.
Hắn đỏ mắt, vung dao trong tay lên, hét to một tiếng rồi nhào tới.
“Cút CMM đi.” Lãnh Vân còn chẳng thèm quay mặt lại, nhấc chân đạp vào bụng tên ‘vị hôn phu’ kia.
Chú rể hét lên thảm thiết, cuộn tròn lại thành một quả bóng, lộc cộc lộc cộc lăn ra xa.
Bang một tiếng, đầu đập vào một hòn đá.
Hắn ngây ra cả nửa ngày, sau đó, bò ra đất khóc lớn.
Hắn vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Lãnh Vân ôm lấy cổ Tần Thiên, cố ý dán sát người mình vào người hắn.
Ngẩng mặt nhìn hắn, híp mắt cười nói: “Tôi thơm không?”
Tần Thiên cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của đám Tàn Kiếm ở xa xa, vội vàng đẩy Lãnh Vân ra.
Sa sầm mặt xuống, lạnh lùng nói: “Cô mà còn quậy nữa là tôi ném cô lại chỗ này làm vợ của đám người lùn đấy nhé!”
Lãnh Vân tức đến giậm chân.
Tiểu Lộc mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vuong-lenh/2793000/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.