Nghe thấy Sở Ngọc Tranh nói, toàn thân Sở Khinh Cuồng run rẩy kịch liệt, dưới chân một trận phù phiếm, thiếu chút nữa thì không đứng vững. Trong miệng phun ra một ngụm máu đen, sắc mặt càng thêm trắng bệch.
"Sở Dịch Phong khốn kiếp."
Sở Yên Nhiên gần như xé tâm lực kiệt gầm thét:
"Đã sớm biết rõ Lưu Thường tiện nhân không phải thứ gì tốt, mà đại ca lại ái mộ nàng như thế."
Sắc mặt Sở Ngọc Tranh cũng chẳng tốt đẹp gì, những người trẻ tuổi dòng chính Sở gia từ nhỏ đến lớn bên cạnh Sở Khinh Cuồng, người họ kính ngưỡng duy nhất chính là Sở Khinh Cuồng.
Dù là Sở Dịch Phong cũng không ngoai như vậy, nhưng mà không nghĩ tới Sở Dịch Phong vậy mà thừa dịp Sở Khinh Cuồng hiện tại sắp chết, đoạt nữ nhân của Sở Khinh Cuồng.
"Không có khả năng, không có khả năng!"
Đầu Sở Khinh Cuồng như là trống lúc lắc lay động, con ngươi rung động, lôi kéo cánh tay Sở Yên Nhiên và Sở Ngọc Tranh nói:
"Mang ta tới đó, ta muốn ở trước mặt hỏi bọn họ một chút, việc này đến cùng là thật hay giả!"
"Đại ca, không cần đi."
Sở Yên Nhiên khẽ cắn môi, nước mắt cũng nhịn không được nữa, chảy ra.
"Không đi? Ta làm sao có thể không đi?"
Sở Khinh Cuồng cơ hồ dùng hết một tia khí lực cuối cùng gào thét. Một người là huynh đệ chí cốt, một bên là nữ nhân hắn yêu nhất.
Cho dù hai người muốn phản bội cũng không cần đợi đến hiện tại, hoàn toàn có thể đợi hắn chết rồi nói, dù sao hắn cũng sống không được nhiều nữa.
Ngong nghênh như So Khinh Cuồng làm sao có thể nuốt xuống cục tức này cả đời này hắn còn không có tức giận như bây giờ.
"Cha đã rời khỏi vị trí gia chủ."
Sở Yên Nhiên cúi đầu, nhẹ giọng nói, thanh âm cơ hồ chỉ có nàng mới có thể nghe được.
"Muội muội, ngươi nói cái gì?"
Sở Khinh Cuồng mặt lộ vẻ dữ tợn, không dám tin tưởng lỗ tai hắn.
"Đại ca, cha đã rời khỏi vị trí gia chủ."
Sở Yên Nhiên gần như gào thét, vừa nói, ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất khóc rống lên.
"Tiểu muội, đây là thật?"
Sở Khinh Cuồng không cam lòng, ánh mắt chuyển hướng Sở Ngọc Tranh.
Sở Ngọc Tranh không nói, cuối cùng đành phải gật đầu.
"Cho dù cha không còn là gia chủ, ta vẫn là Sở gia Sở Khinh Cuồng!"
Toàn thân Sở Khinh Cuồng tản ra khí thế cường đại, cả người tựa như một tôn chiến thần vô địch.
Bên trong thân thể hắn như có một tầng phong ấn phá vỡ, ngay sau đó phun ra mấy ngụm máu đen.
"Đại Ca, không được."
Sở Yên Nhiên sợ hãi rống lên, nhưng tới không kịp:
"Phong ấn thân thể ngươi bị phá vỡ, độc tố sẽ lưu động nhanh hơn! Chúng ta đi tìm Tiêu Thần, hắn nói có biện pháp có thể trị hết cho ngươi!"
"Nhị tỷ, thực có người có thể trị khỏi cho đại ca?"
Phong ấn trong cơ thể Sở Khinh Cuồng bị phá vỡ, khiến cho thời gian sống còn không nhiều, nếu như không được giải độc lập tức, đoán chừng Dược Thần cũng khó cứu.
"Chết, ta không oán không hối."
Ánh mắt Sở Khinh Cuồng lộ ra vẻ kiên quyết, sinh tử không hề để ý.
"Đại Ca, không phải cha mặc kệ ngươi, là bởi vì thương thế ngươi tốn hao quá lớn, nhóm Tộc Trưởng lão không đồng ý để người tiếp tục đảm nhiệm chức gia chủ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]