Hướng Vinh nghe vậy, sắc mặt trắng bệch vô cùng, lộ ra thần sắc phức tạp tựa như đang giùng giằng cái gì.
Tiêu Thần, Y Vân cùng Trần Phong duy trì trầm mặc. Ba người không quấy rầy Hướng Vinh, đây là vấn đề quan hệ sinh tử, nhất định phải tự Hướng Vinh quyết định.
Hồi lâu, sắc mặt Hướng Vinh khôi phục một tia thần thái, nhìn về phía Tiêu Thần hỏi:
"Tiêu huynh đệ, ngươi có biết ta sau biến dị Chiến Hồn là cái gì?"
Tiêu Thần hít sâu một hơi, cảm thấy việc này không nên gạt Hướng Vinh, nói:
"Không xảy ra ngoài ý muốn, hẳn là Bát Phẩm Hạo Dương Điểu."
"Hạo Dương Điểu, chính là nhất nhật đông thăng, hạo dương như hỏa, Hạo Dương Điểu?"
Hướng Vinh kinh ngạc nói, thấy Tiêu Thần gật đầu, Hướng Vinh cắn răng nói:
"Được, ta liều!"
"Ngươi không lo lắng ta đang hại ngươi sao?"
Tiêu Thần hơi ngoài ý muốn, bất quá trong lòng cũng âm thầm bội phục Hướng Vinh. Quả nhiên không hổ là Chiến Hoàng cường giả, tâm tính kiên nghị vô cùng, khó mà dao động.
"Hại ta, ngươi cần phải hại ta sao?"
Hướng Vinh sang sảng cười một tiếng, tựa như trong chớp nhoáng này đã trải qua nghĩ thoáng:
"Nếu như ngưoi muốn tiến vao Chiến Hồn Học Viện thì nên nịnh nọt ta mới đúng."
"Ta muốn cứu ngươi không phải vì tiến vào Chiến Hồn Học Viện, cũng không phải vì nịnh nọt ngươi, đơn thuần nhìn lão đầu ngươi thuận mắt mà thôi."
Tiêu Thần bĩu môi nói.
"Ha ha, tiểu tử ngươi!"
Hướng Vinh bất đắc dĩ lắc đầu. Tiêu Thần nói không sai, lấy thực lực hắn, hắn muốn tiến vào Chiến Hồn Học Viện, căn bản không cần nịnh nọt ai.
Tiêu Thần lấy ra một trang giấy, rồng bay phượng múa, lưu loát viết mười mấy loại dược thảo.
"Đây là cái gì?"
Vẻ mặt Hướng Vinh vô cùng nghi hoặc nói, Y Vân cũng tiến đến bên cạnh hắn.
"Dược Tài, ngươi trở về dựa theo phân lượng này mà làm là dược, nấu xong nước thuốc, thời điểm nửa đêm mười hai giờ âm khí thịnh nhất, dùng ngâm trong bồn tắm, qua một canh giờ là được, sau ba tháng ... "
Hướng Vinh kinh ngạc nhìn Tiêu Thần. Tiểu tử này nói nửa ngày khiến bản thân phí công lo lắng.
"Ngươi vừa rồi kém chút làm tổn thương ta, ta làm sao cũng phải báo thù mới đúng. Chén thuốc ngâm không phải thống khổ bình thường đâu, hảo hảo hưởng thụ ba tháng đi, nếu như chịu được, có năm thành tỷ lệ thành công."
Tiêu Thần khoát khoát tay, cũng không quay đầu lại rời đi.
Lúc này lại truyền tới một đạo thanh âm của Tiêu Thần:
"Đúng rồi, ta ở Vân Lai Khách Sạn, ngươi tùy thời có thể tới tìm ta."
Tiểu Kim và Trần Phong cũng rời đi, chỉ một thoáng, trong phòng chỉ còn lại hai người Hướng Vinh và Y Vân.
"Y huynh, ngươi nói tiểu tử này nói là thật hay giả?"
Hướng Vinh đột nhiên nhìn về phía Y Vân nói.
"Là thật hay giả, rất quan trọng sao? Ngươi không phải đã tin tưởng sao?" Ta nói Hướng Lão, ngươi giấu diếm ta thật khổ, việc này nói cho ta biết, cũng có thể thay ngươi nghĩ một chút biện pháp mà.
Y Vân lắc đầu cười nói.
"Ai, ta cũng thấy sự tình không nghiêm trọng, không nghĩ lại nhiều vấn đề như vây."
Hướng Vinh gật đầu nói, đột nhiên trong mắt lại lóe qua một vòng tinh quang:
"Bất quá nói lại, ta cảm giác tiểu tử Tiêu Thần này thật đúng là không đơn giản, cái gì Bổ Hồn Đan, Tẩy Hồn Đan, ta đều chưa nghe nói qua."
"Hai loại đan dược này ta ngược lại là có nghe thay, chỉ là rat ít khi xuất hiện mà thôi, hơn nữa ta tin tưởng, hắn nói không sai."
Y Vân lắp bắp nói, thanh âm càng ngày càng nhỏ, tựa như thần du thiên ngoại, ai cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]