Đường Trạch cảm nhận được khí thế trên người Tiêu Thần, hơi sững sờ, bất quá rất nhanh liền bình tĩnh lại:
"Ngươi dám cùng bản thiếu gia tranh giành? Hôm nay, không đánh gãy hai cánh tay người, thì ngươi đừng mong rời khỏi nơi này."
"Đường Tam Thiếu."
Sắc mặt chưởng quỹ vô cùng nóng nảy, nơi này mở cửa làm ăn nào có thế đế hắn phá nát được.
"Cút sang một bên cho bản thiếu gia!"
Đường Trạch một cước đá vào lồng ngực chưởng quỹ. Chưởng quỹ đâu phải là đối thủ của hắn, trực tiếp bay ngược ra, đập ầm ầm trên vách tường, trong miệng máu tươi cuồng phun.
Thần sắc Tiêu Thần cứng lại, Đường Trạch này thật đúng là không phải bá đạo bình thường, chưởng quỹ cũng dám đánh.
"Tiểu tử, đi ra cho ta, ta cam đoan chỉ cần hai cánh tay ngươi."
Sắc mặt Đường Trạch ngoan độc vô cùng, một mặt cao cao tại thượng.
Ba người bên người Đường Trạch cũng cười lạnh không thôi, tiểu tử này dám đắc tội tam thiếu, đây không phải muốn chết sao?
Bốn phía không ít tu sĩ cũng vây xem náo nhiệt.
Có người cười trên nỗi đau của người khác, có người thầm than tiếc hận, cũng có người thần sắc lạnh lùng.
Thần sắc Trần Phong phức tạp, khẽ cắn môi, lấy dũng khí nói:
"Đường Tam Thiếu, cái gì bỏ qua được thì nên bỏ qua."
"Trần Phong, ngươi là cái thứ gì, tam thiếu nhìn trúng ngươi, mới muốn kết giao với ngươi, ngươi cũng dám ăn cây táo rào cây sung."
"Đối với loại ăn cây táo rào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-thien-ton/3739037/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.