Vân Lạc Tuyết đi sang một bên, vẻ mặt không hài lòng với kết quả. Hơn 19,000 điểm tích lũy, nếu là bình thường thì không thành vấn đề, nhưng bây giờ lại có chút khó khăn.
"Hạ Lôi, 13,000 điểm tích lũy."
"Chung Chính Kiệt, 12,300 điểm tích lũy!"
"Hàn Lỗi, 9,340 điểm tích lũy!"
Âm thanh liên tục vang lên, đại bộ phận chỉ trong khoảng 10,000 điểm tích lũy. Người có điểm trên 20,000 có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Lúc này, trên mặt Vân Lạc Tuyết mới xuất hiện nụ cười. Chỉ cần vào mười vị trí đầu, hơn 19,000 điểm tích lũy này cũng không uổng phí, chí ít có thể đạt được một viên Hồn Tinh Ngũ Giai.
Một lúc sau, hơn một trăm tu sĩ đã bàn giao xong, Vân Lạc Tuyết với hơn 19,000 điểm vẫn an toàn xếp hạng thứ ba, đứng trước nàng là Lý Tuyết Y và Tiêu U.
Lý Tuyết Y tạm thời dẫn đầu với hơn 86,000 điểm tích lũy. Điều này khiến mọi người nghi vấn không thôi. Dù Lý Tuyết Y mạnh nhưng vị trí trên Viện Bảng của nàng vẫn thấp hơn Vân Lạc Tuyết, mà điểm tích lũy của nàng lại gần gấp bốn lần. Chắc chắn có điều gì bất thường.
Tiêu U dùng 36,000 điểm tích lũy đứng thứ hai, làm mọi người phải đánh giá lại nữ tử đến từ một tiểu gia tộc.
Tiêu Thần liếc nhìn Tiêu U, sát cơ trong mắt không chút che giấu. Nữ tử này đã khiến hắn và gia gia hắn phải rời khỏi Tiêu gia. Hắn âm thầm cắn răng, thù này nhất định phải trả.
Tiêu U cũng cảm nhận được sát ý của Tiêu Thần, ánh mắt nàng lóe lên vẻ khiêu khích, không hề sợ hãi. Điều này làm Tiêu Thần không khỏi ngạc nhiên, hơn một tháng không gặp mà nàng lại giống như biến thành một người khác.
"Triệu Vô Bệnh, 16,700 điểm tích lũy."
Lời này vừa dứt, hiện trường lập tức xôn xao.
"16,700 điểm tích lũy? Không thể nào! Triệu Vô Bệnh là cường giả đứng thứ ba trên Viện Bảng, Triệu gia lại là một trong tứ đại gia tộc, sao điểm tích lũy lại thấp như thế?"
"Có lẽ đây mới là thực tài. Những người khác có nhiều điểm tích lũy như vậy nhưng không thể chứng minh rằng họ đạt được chúng bằng thực lực."
"Thật đáng tiếc, có vẻ Triệu Vô Bệnh khó lòng vào được mười hạng đầu."
Đám người bàn luận khe khẽ, do e ngại thế lực Triệu gia nên không dám nói nhiều.
Tôn Đình và Hoàng Trùng Tiêu hơi nhíu mày, không biết Triệu gia đang âm mưu gì. Chẳng lẽ ngay cả Lục Phẩm Chiến Kỹ cũng không đáng để họ lưu tâm?
Khúc Lân liếc nhìn Triệu Vô Bệnh, tiến lên, lấy ra Hồn Giới, Hồn Tinh hoa lạp lạp rơi xuống trên bàn. Khúc Huyền, đứng cách đó không xa, lộ ra vẻ hài lòng, thầm nghĩ:
"Mấy người Lâm lão xuất ra chiến kỹ tất nhiên bất phàm. Nếu con ta lấy được, không ai cùng giai có thể là đối thủ của nó."
Lão giả giám khảo vội vàng thống kê, người của mấy đại gia tộc thì hắn không quan tâm, nhưng Khúc Lân là con trai của "sếp" hắn.
Sau nửa ngày, lão giả hít sâu một hơi nói:
"Khúc Lân, 168,000 điểm tích lũy."
Trong lòng mọi người run lên, kinh ngạc nhìn Khúc Lân. Hơn 160,000 điểm tích lũy, đổi ra Hồn Thạch cũng hơn 800 vạn Hạ Phẩm Hồn Tinh.
"Màn kịch đã chính thức bắt đầu. Những đại gia tộc này đúng là có vốn liếng." Tiêu Thần thầm nghĩ, nhưng trong lòng lại cười:
"Xem ra những gia tộc này cũng chỉ có thế. Mấy trăm vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch mà muốn lấy được Lục Phẩm Chiến Kỹ?"
"Lão Tam, xem ra chúng ta đã quá lo rồi." Cuối cùng Lăng Phong cũng lộ ra nụ cười.
"Lão Đại, ta phát hiện ngươi cười lên đẹp trai hơn." Tiêu Thần vỗ vai Lăng Phong.
"Lấy tám phần từ đống Hồn Tinh kia, mỗi người lấy hai phần." Lăng Phong lấy ra ba cái Hồn Giới đưa cho Tiêu Thần và hai người kia.
"Cũng tốt, ta không phải người không muốn thắng. Nếu đã thắng thì phải làm dứt khoát một chút." Tiêu Thần tiếp nhận Hồn Giới, mỉm cười.
Đúng lúc này, Vân Lạc Vũ chậm rãi đi lên, ánh mắt mọi người đều tập trung vào hắn. Hắn mặc bộ trường bào màu trắng, mặt như ngọc, anh tuấn phi phàm, tóc đen dài cuộn lại sau vai, tỏa ra khí thế vương giả.
Vân Lạc Vũ tiến đến trước bàn đá, Hồn Lực khẽ động, Hồn Tinh hoa lạp lạp rơi xuống. Mọi ánh mắt đều bị Hồn Tinh hấp dẫn, không ai có thể rời khỏi cảnh tượng này.
"Trời ạ, Hồn Tinh nhiều như thế này chắc đã vượt qua 20 vạn rồi!"
"Quả nhiên không hổ là nhị vương tử, nội tình của vương thất cũng không phải gia tộc bình thường có thể sánh, hạng nhất Yến Thành Thu Liệp lần này nhất định là hắn rồi."
"Mặc dù Yến Thành Thu Liệp lần này đã biến thành cuộc đua tài phú, nhưng bầu không khí vẫn náo nhiệt như thế. Ta lớn như thế chưa từng thấy nhiều Hồn Tinh như vậy. Nếu tất cả Hồn Tinh đó thuộc về ta thì ta chắc chắn có thể đột phá đến cảnh giới Chiến Tông."
"Vương lão tam, không phải ta nói chứ, Chiến Hồn của ngươi chỉ là ngũ phẩm. Cho dù có được tất cả Hồn Tinh này thì ngươi cũng chẳng thể nào đạt đến Chiến Tông đỉnh được."
Đám người lộ vẻ hâm mộ, ánh mắt tham lam, hận không thể cướp lấy tất cả Hồn Tinh kia.
"Vân Lạc Vũ, 201000 điểm tích lũy."
Lão giả thông báo, đám người lần nữa xôn xao.
Đám người Tiêu Thần rốt cục mỉm cười, tổng số điểm tích lũy của họ đã vượt qua 110 vạn, nếu chia đều thì mỗi người đều có hơn 27 vạn điểm tích lũy.
"Lão Tam, tính toán một chút, nếu đem tất cả Hồn Tinh này giao ra thì chúng ta cũng không có lợi gì."
Bàn Tử đột nhiên lên tiếng: - "Hạng ba chỉ có hai viên Ngũ Giai Hồn Tinh và một kiện Ngũ Phẩm Hồn Binh, tương đương với 700, 800 vạn Hạ Phẩm Hồn Tinh, tính ra hơn 20 vạn Hồn Thạch, lại tương đương với 1000 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch."
"Ngươi nói cũng có lý, nhưng Ngũ Giai Hồn Tinh và Ngũ Phẩm Hồn Binh đối với chúng ta có tác dụng khá lớn, không chừng còn tăng chiến lực chúng ta lên một khoảng."
Tiêu Thần gật đầu.
"Dù sao ban thưởng hạng tư và hạng năm đều giống nhau, vậy ta lấy hạng năm đi."
Bàn Tử cười ha ha, chậm rãi đi lên phía trước.
"Bàn Tử, ngươi nhanh lên một chút, không có Hồn Tinh còn giả trang bức cái gì? Còn tưởng mình là nhị vương tử hay sao?"
"Đúng thế, nếu ngươi có thể vượt qua 20 vạn điểm tích lũy, lão tử lấy đầu cho ngươi làm ghế ngồi."
Trong đám người truyền đến tiếng mỉa mai, âm thanh chế giễu. Vương thất được xem là đệ nhất gia tộc ở Đại Yên Vương Triều, Vân Lạc Vũ cũng chỉ có thể xuất ra nhiêu đó Hồn Tinh, một tên dân đen như ngươi sao có thể vượt qua?
Vân Lạc Vũ coi thường nhìn Bàn Tử, hắn liếc một cái rồi nhắm mắt lại, đã biết rõ kết quả. Chỉ có Triệu Vô Bệnh trong lòng cười lạnh không thôi: - "Không biết sau khi Vân Lạc Vũ biết 20 vạn điểm tích lũy của mình đổ sông đổ biển thì sẽ có cảm giác như thế nào? Cảm giác bị người tát vào mặt cũng không dễ chịu gì."
Triệu Vô Bệnh biết rõ, Hồn Tinh trong tay Tiêu Thần đã đạt đến số lượng khổng lồ, hơn vạn con Hắc Huyết Nha Tam Giai đều bị Tiêu Thần chém sạch. Hơn vạn viên Hồn Tinh Tam Giai, cộng lại đã hơn 100 vạn điểm tích lũy. Nếu hai người kia chia nhau, mỗi người cũng phải hơn 50 vạn điểm tích lũy, đây cũng là lý do hắn chỉ lấy ra một chút Hồn Tinh như vậy.
Vân Lạc Vũ từ trước đến giờ nhắm mắt dưỡng thần, nghe nói vậy liền mở to hai mắt, ánh mắt tỏa ra quang mang lạnh lẽo nhìn chằm chằm Bàn Tử.
"Mả mẹ nó, không cẩn thận lại lấy ra nhiều như thế."
Bàn Tử bộ dáng khó chịu, nổi giận mắng.
Vân Lạc Vũ thấy thế, sắc mặt âm trầm tới cực điểm. Nguyên bản hắn tưởng 201000 điểm tích lũy đã đủ để đoạt được danh hiệu đệ nhất, nhưng hiện tại thì tốt rồi, tên mập này lại lấy ra nhiều hơn hắn? Còn cố ý nói không cẩn thận lấy ra nhiều như thế, đây không phải là đang tát thẳng vào mặt Vân Lạc Vũ sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]