Da thịt bên má phải của Ôn Nhã bắt đầu biến chất, chậm rãi tróc ra như rắn lột xác, hoàn toàn trái ngược với bên má trái. Tiêu Thần thấy vậy, cười nhạt một tiếng, phất tay làm cho lớp da khô nứt ra, để lộ một khuôn mặt ướt át xinh đẹp. Hạ Lôi nhìn thấy, không khỏi say mê.
“Nhã Nhi, ngươi đẹp quá,” Hạ Lôi không kiềm chế được nói.
Ôn Nhã đỏ mặt, nhanh chóng kiểm tra khuôn mặt mình bằng Hồn Lực. Chỉ trong chốc lát, nàng phấn khích ôm chầm lấy Hạ Lôi: “Phu quân, ta khỏi rồi?!”
Hai người ôm nhau một hồi lâu, đến khi nhận ra xung quanh có người, họ mới ngại ngùng buông nhau ra và cùng đứng dậy hành lễ với Tiêu Thần: “Đa tạ ân công hai lần cứu mạng.”
Trước đó, việc giải độc là lần thứ nhất, khôi phục dung nhan là lần thứ hai. Đối với nữ nhân, khôi phục dung nhan chính là cứu mạng.
“Chỉ là tiện tay thôi,” Tiêu Thần nói nhưng trong lòng không khỏi phấn khích. Hắn không ngờ hiệu quả của Mỹ Dung Dịch lại mạnh mẽ đến vậy.
“Quả nhiên không hổ là Mỹ Dung Dịch! Làm cho một khuôn mặt hư thối trở về bình thường, thậm chí da dẻ còn tốt hơn lúc trước. Dịch này quá lợi hại!”
“Đúng vậy! Trừ Sẹo Dịch của Luyện Dược Sư Công Hội nếu so với Mỹ Dung Dịch thì thật sự chỉ là rác rưởi! Lần trước ta phải dùng đến ba bốn bình, mà vẫn không trị khỏi hoàn toàn.”
“Mỹ Dung Dịch này, huynh đệ, ngươi bán thế nào? Ta muốn mua năm bình!” Đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-thien-ton/3682665/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.