Chương trước
Chương sau
Thiên Đạo Chiến Hạp là bảo vật Thiên Đạo môn thu được từ rất lâu trước đây, có thể tùy ý tổ hợp ra bất kỳ một loại vũ khí nào, cho nên mới được tôn sùng là chí bảo.

Đến nay, cũng không có bất kỳ người nào sử dụng tới chiến hạp, cho nên cũng không biết được uy lực cụ thể ra sao.

Nhưng nhìn thấy Ninh Hạo Thiên, người của Thiên Đạo môn đột nhiên hiểu ra.

Thiên Đạo Chiến Hạp phải phối hợp với người tu luyện qua Huyền Vũ Chân Công, hai thứ kết hợp lại, như vậy sẽ như hổ thêm cánh, công lực của người sử dụng sẽ tăng lên nhiều.

Trước đó Thiên Đạo môn đã sớm phát hiện ra vị trí truyền thừa, thế nhưng, không người nào có thể được truyền thừa tán thành, cho nên bọn họ không thể làm gì khác hơn là trước tiên lấy đồ vật truyền thừa trong đó ra trước.

Mãi cho đến khi Ninh Hạo Thiên xuất hiện, trưởng lão đoàn của Thiên Đạo môn quyết định bồi dưỡng hắn, lại để hắn đi tới đó thu thập truyền thừa.

Cuối cùng, sau khi Thiên Đạo Chiến Hạp theo vị trí chưởng giáo được truyền cho Ninh Hạo Thiên, tất cả cũng được tiến hành giống như trong kế hoạch, nếu như không phải Giang Thần xuất hiện thì tất cả sẽ êm thấm.

Đương nhiên, Giang Thần chỉ là người làm cho để tất cả những chuyện này trở nên không được hoàn mỹ như vậy mà thôi, cũng không thể làm ảnh hưởng được đến cái gì cả.

Thiên Đạo Chiến Hạp vừa xuất hiện, chắc chắn Giang Thần phải chết.

Trong lòng tiếc hận đám người Thiên Đạo môn, thậm chí bên trong các cao tầng đã có người hối hận, dùng tình huống bây giờ mà nói, Giang Thần còn thích hợp hơn so với Ninh Hạo Thiên.

Nhưng mà, việc đã đến nước này, Giang Thần đã có oán niệm không nhỏ đối với Thiên Đạo môn, không có cách nào hối hận được nữa.

- Mỗi một loại võ đạo kết hợp với vũ khí thì uy lực sẽ được tăng lên chừng gấp đôi.

Ninh Hạo Thiên nói, hắn lại dùng sức vỗ Thiên Đạo Chiến Hạp một cái, từ bên trong có mấy cái linh kiện nho nhỏ bay ra, nhanh chóng tổ hợp thành một chiếc nhẫn, được hắn đeo lên trên ngón trỏ trên tay phải.

- Chỉ thiên diệt thần: Toái thương khung!

Một chỉ được điểm ra, chỉ mang sôi trào mãnh liệt ngưng tụ thành một điểm, bắn về phía trước.

Hắn còn nhớ sự uy hiếp do thần giáp sấm sét của Giang Thần mang đến, vì vậy hắn sẽ không chiến đấu cận thân nữa.

Chỉ mang đánh tới, mặc kệ kết quả ra sao, đều không dính dáng đến bản thân hắn, huống chi hắn có lòng tin Giang Thần không tránh thoát được một chỉ này.

Bởi vì chỉ mang xẹt qua trời cao, chỉ trong chớp mắt đã đánh vào trên lưỡi kiếm của Giang Thần.

Giang Thần nín thở ngưng thần, kiếm cương, lực lượng phong lôi truyền vào bên trong Xích tiêu kiếm, trên lưỡi kiếm phát ra tia sáng chói mắt, mà người của hắn thì bị bức ép đến mức phải mạnh mẽ lui về phía sau.

- Đoạn sơn long trảo: Thiên toàn vạn trảo!

Chân của Ninh Hạo Thiên ở trên hư không đạp xuống, bùng nổ ra lực lượng kinh người, người đi lên trên bầu trời, chiếc nhẫn trên tay biến thành cương trảo màu đen cực kỳ sắc bén.

Theo lực lượng Huyền Vũ, trên không trung xuất hiện hàng ngàn, hàng vạn đạo lợi trảo đánh xuống đỉnh đầu của Giang Thần.

Kình khí do lợi trảo sản sinh, bao phủ cả bầu trời, khóa chặt lấy người của Giang Thần.

Sau khi Giang Thần hóa giải chỉ mang, một kiếm một đao điên cuồng chém ra, hóa giải lợi trảo trí mạng, thế nhưng lại vẫn có lợi trảo cuồn cuộn không ngừng đánh vào trên đao kiếm, khiến cho thân thể của hắn không ngừng hạ xuống.

Ninh Hạo Thiên còn muốn xuất kích nữa, thế nhưng hắn lại cảm thấy không cần thiết, cho nên lại dùng ánh mắt trêu tức nhìn Giang Thần đang vô cùng chật vật.

Có mấy người không đành lòng cúi đầu, theo Thiên Đạo Chiến Hạp xuất hiện, Giang Thần thua đã là chuyện nhất định khó tránh khỏi.

Thiên Đạo Chiến Hạp vốn là một phần của Huyền Vũ Chân Công, vì lẽ đó cũng không tính là Ninh Hạo Thiên đã mượn dùng ngoại lực.

Chỉ có thể nói, Giang Thần có tư cách chiến một trận với Ninh Hạo Thiên, thế nhưng muốn thắng, rất là miễn cưỡng.

- Hả?

Đột nhiên, mọi người phát hiện ra Giang Thần bị lợi trảo làm cho tràn ngập nguy cơ đã có biến hóa, không nói tới việc thân thể ngừng lại, sự uy hiếp của lợi trảo đối với hắn cũng đã biến mất.

Nhìn kỹ, mọi người mới phát hiện ra là do kiếm trong tay của hắn, so với vừa nãy còn sắc bén hơn, lợi trảo tiến vào bên trong phạm vi ba thước tất cả đều vỡ nát.

- Lại là lâm trận đột phá.

- Nắm giữ Phong chi tiểu đạo hoàn chỉnh, kiếm đạo từ tiểu thành đạt đến đại thành.

- Thực sự là thiên tài chiến đấu khiến cho người ta đau đầu.

Ánh mắt của cao tầng Thiên Đạo môn là sắc bén nhất, lập tức nhìn ra được biến hóa của Giang Thần.

- Bất hủ kiếm đạo, kiếm đạo bất hủ!

Xu hướng suy tàn vừa nãy không còn tồn tại nữa, thay vào đó chính là một luồng khí thế mới, là lực lượng mạnh mẽ hùng hậu hơn nhiều.

- Kiếm lên!

Lôi hạch vận chuyển, Xích tiêu kiếm vốn đã trí mạng lại làm cho người ta có cảm giác cực kỳ nguy hiểm, như là liếc mắt nhìn một cái cũng sẽ bị thương vậy.

Hắn từ dưới đi lên trên, tiêu diệt tất cả lợi trảo, vọt tới trước người của Ninh Hạo Thiên, người mặc thần giáp sấm sét, chiêu nào chiêu nấy đều rất trí mạng, không chút lưu tình.

- Không được!

Ninh Hạo Thiên đột nhiên không kịp chuẩn bị, lại càng không có cách nào phá giải được kiếm pháp tinh diệu cho nên đành phải gọi Thiên Đạo Chiến Hạp ra, xem là tấm khiên để chống lại thế tấn công của Giang Thần.

- Nếu như Võ Vô Cực biết ngươi dùng chiến hạp của hắn như vậy, nhất định sẽ bị tức chết.

Giang Thần giễu cợt nói.

- Ít nói nhảm đi!

Ninh Hạo Thiên giận dữ, vỗ một chưởng lên bên trên Thiên Đạo Chiến Hạp, một cái phương thiên họa kích bay ra, bắn về phía Giang Thần, bắt hắn lùi về phía sau.

- Lâm trận ngộ chiêu cũng không cứu được ngươi.

Ninh Hạo Thiên thuận thế cầm lấy phương thiên họa kích, nghĩ thầm:

- Nếu cứ tiếp tục nữa sẽ gây bất lợi cho ta, phải tốc chiến tốc thắng!

- Giang Thần, nếm thử một kích này của ta xem!

Ninh Hạo Thiên lại gọi phương thiên họa kích về, lực lượng Huyền Vũ hội tụ vào trong tay, dùng sức vỗ vào bên trên Thiên Đạo Chiến Hạp.

Chiến hạp bắn ra phong mang, điên cuồng xoay tròn.

Giang Thần còn đang vui vẻ vì mình đột phá nhìn thấy tình cảnh này, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.

Dùng sự hiểu biết của hắn đối với Huyền Vũ Chân Công, Ninh Hạo Thiên đang muốn vận dụng tuyệt thức.

Chỉ là không biết, là chiêu tuyệt thức nào mà thôi.

Huyền Vũ Chân Công có ba chiêu tuyệt thức, một thức sát chiêu.

Chiêu thứ nhất của tuyệt thức không cần Thiên Đạo Chiến Hạp thì cũng có thể thi triển ra được, thế nhưng hai chiêu khác thì lại nhất định phải có chiến hạp mới được.

Nếu như là hai chiêu phía sau, Giang Thần không bảo đảm được mình có thể chịu đựng được hay không.

Lại nói tới sát chiêu, Giang Thần không tin trong nửa năm Ninh Hạo Thiên đã có thể lĩnh ngộ được.

- Tuyệt thức: Thập phương vô địch!

Ninh Hạo Thiên súc lực xong xuôi, người đẩy Thiên Đạo Chiến Hạp về phía trước, dưới lực lượng Huyền Vũ điên cuồng truyền vào trong, chiến hạp bị ánh vàng bao phủ.

- Phù.

Giang Thần thở phào một hơi, là chiêu tuyệt thức thứ nhất.

Đương nhiên, hắn cũng không thể xem thường được, nhất định phải toàn lực ứng phó.

Sau khi ánh vàng chung quanh Thiên Đạo Chiến Hạp đạt đến đỉnh phong, chiến hạp đột nhiên mở ra, mười loại binh khí mang theo lực lượng Huyền Vũ vô cùng vô tận giết về phía trước, phân biệt là đao, thương, kiếm, kích, bổng, quyền, chưởng, cước, trảo, chỉ.

- Sát na kiếm pháp: Thức thứ nhất!

Giang Thần mở ra toàn bộ thực lực, theo Bất hủ kiếm đạo tăng lên, thức thứ nhất của hắn đã có mười phần hỏa hầu.

Kiếm thức xuất hiện, tất cả mọi thứ xung quanh đều bị chậm lại, thế tấn công của thập thức vô địch cũng dùng động tác rất chậm bao phủ tới chỗ hắn.

Ở trong quá trình này, người và kiếm của Giang Thần hóa thàn một đạo cực quang, lập lòe.

Nói thì chậm, toàn bộ quá trình xảy ra trong thời gian rất ngắn ngủi.

Phanh Phanh Phanh Phanh Phanh!

Sau đó đã nghe thấy tiếng vang liên tiếp vang lên, mười cái binh khí có kiện thất bại, có kiện chạm được vào lưỡi kiếm.

Bản thân Ninh Hạo Thiên, Thiên Vũ Thần Y lần nữa bị phá, máu tươi chảy ròng.

Có điều Giang Thần cũng không dễ chịu, hắn cũng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng không bị ngoại thương, là bị chấn thương mà thôi.

- Ta đã coi thường ngươi, thế nhưng, vẫn là ta thắng.

Ninh Hạo Thiên che vết thương của mình, ánh mắt lạnh lẽo, nói:

- Công lực của ngươi, lá bài tẩy của ngươi, đã dùng hết. Hiện giờ, ngươi nên chịu chết đi thì hơn.

- Tuyệt thức thứ hai: Cường cực thập đạo!

Ninh Hạo Thiên bị thương không nhẹ lại phát động tuyệt thức thứ hai, không chỉ có những người khác bị khiếp sợ, mà ngay cả trên mặt của Giang Thần cũng nở một nụ cười bất đắt dĩ.

- Để ta nhìn xem ngươi còn có biện pháp gì nữa không!

Tiếng nói vừa dứt, Ninh Hạo Thiên lần nữa đẩy Thiên Đạo Chiến Hạp đánh tới, mười kiện binh khí lần nữa xuất hiện, thế tới rất hung hăng, khóa chặt tất cả phương vị trên dưới phải trái của Giang Thần.

Lần này, mặc kệ là Bất hủ kiếm đạo, hay là lôi đình thần giáp, tất cả cũng đã trở nên vô dụng.

- Trong mong muốn của ta, ngươi phải hoàn toàn nắm giữ được ba chiêu tuyệt thức, bây giờ nhìn lại, đây chính là cực hạn của ngươi, như vậy, ngươi sẽ phải chết.

Giang Thần vừa rồi nhìn như đã từ bỏ chống cự lại đột nhiên ngẩng đầu lên, trên mặt mang theo một nụ cười tàn nhẫn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.