Ở bên trong cây Giang Thần cảm nhận được khí tức như có như không của trận pháp.
Tỉ mỉ quan sát, phát hiện ra là mặt đất dưới gốc cây này có vẻ kỳ lạ.
Hắn chú ý tới cách đó không xa có một ngọn núi đá trọc lốc, thảm thực vật rất thiếu, ở bên trong sơn mạch cỏ mọc tươi tốt như vậy, đây là một biểu hiện rất không tầm thường.
Hắn đi về phía núi đá, đi vòng một vòng, trong lòng đã có đáp án.
Quả thật nơi đây có trận pháp, hơn nữa còn là một đại trận.
Không phải là trận pháp loại hình công kích, cũng không phải là loại phòng ngự, mà là loại trận pháp ẩn náu.
Làm cho một nơi nào đó hoàn toàn tách biệt với thế gian, người ngoài đi vào trong đó sẽ không phát hiện ra được, ví dụ như núi đá này vậy.
Ở trong trận pháp sẽ có thế giới hoàn toàn khác biệt so với bên ngoài.
- Nhìn qua tuổi tác của trận pháp rất cổ xưa, nếu như ta có thể vào thì có thể né tránh được sát thủ, loại bỏ tầng cấm chế thứ hai của tượng đá.
Trong lòng Giang Thần đã có quyết định.
Núi đá này là một đại trận, nếu như Giang Thần muốn phá nó đi thì nhất định phải dùng tới trận bàn, thế nhưng hắn chưa kịp chuẩn bị vật này.
Cũng còn may hắn chỉ định tiến vào trong trận pháp, nghe qua thì việc này gần như là phá trận, bởi vì loại trận pháp này chính là đề phòng người ngoài xông vào bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-chien-vuong/3187934/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.