Ở trong tai người bên cạnh, Giang Thần nói vậy chỉ là an ủi Sa Lan đang trong bi thương, không có coi lời của hắn là thật.
Cho dù thực lực của hắn ở bên trong Tụ nguyên cảnh rất mạnh, nhưng mà hiện ở bên người của Cao Thần Dật có Thần du cảnh bảo vệ, ở trong hoàng lăng hầu như vô địch.
Một khi thấy ánh mặt trời, cấp bậc bảo vệ mà Cao Thần Dật có được còn có thể tăng cao lên hơn.
Giang Thần không có bất cứ cơ hội nào để giết chết Cao Thần Dật.
Dù cho là Đại Tề quốc muốn trả thù thì cũng không thể làm gì được Cao Thần Dật.
Trong một thế giới tu hành như vậy, một gia tộc mạnh hơn vương quốc là chuyện rất bình thường.
Nhưng mà, điều mà đám người Sở Lạc không biết đó chính là, xưa nay Giang Thần sẽ không dễ dàng đồng ý.
Mà một khi đồng ý chuyện của người khác thì cho dù hắn có liều tính mạng cũng sẽ hoàn thành.
Ở Thánh vực, có người tìm kiếm đệ nhất công tử trợ giúp, trèo non lội suối, ngàn dặm xa xôi đi tới Lăng Vân Điện, nói rõ chỗ khó xử cho Giang Thần nghe.
Chỉ cần Giang Thần mở miệng đồng ý, không cần bất kỳ bảo đảm nào, bọn họ sẽ hài lòng trở về.
Cũng không lâu sau, chuyện mà bọn họ thỉnh cầu sẽ được hoàn thành.
- Cao Thần Dật ở nơi nào?
Giang Thần hỏi.
Trên mặt hắn mang theo vẻ tàn khốc, không chỉ có Sa Ưng chết, Mạnh Hạo và Văn Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-chien-vuong/3187919/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.