Giang Thần chưa từng luyện qua đao, đứng ở trước mặt vết đao, hắn chỉ cảm thấy trong đầu có vô số cảm ngộ kỳ diệu, nhưng không có cách nào tổng kết được.
Chỉ là đao tay trên phải càng ngày càng nhanh, vẻ mặt trở nên có chút kỳ quái.
Không ai biết trạng thái hiện tại của hắn là gì, chỉ nhìn thấy hắn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, mãi đến tận hừng đông.
Suốt cả đêm qua đi, đã có không ít người chú ý tới người kỳ quái này.
Có người cẩn thận từng li từng tí một tới gần, muốn nhìn một chút xem rốt cuộc Giang Thần đã xảy ra chuyện gì.
Đột nhiên, Giang Thần cười to, múa đao hung mãnh chém về phía không khí.
- Người điên!
Mọi người chửi bới một tiếng, lại nhanh chóng chạy ra xa khỏi người hắn.
- Một đao này nên gọi là gì đây?
Giang Thần không biết bất kỳ đao pháp gì. Thế nhưng trải qua một buổi tối cảm ngộ, hắn đã nắm giữ một thức.
Chém!
Không có tên tuổi, cũng không phải bất kỳ chiêu thức nào cả.
Chỉ một chém!
Một chém khai sơn!
...
Sau mười ngày, Thiên Đạo môn chính thức bắt đầu chiêu thu đệ tử.
Ngày này cũng là ngày Cửu Long thành náo nhiệt nhất.
Thiên Đạo môn không giống như những môn phái khác, si mê thiên phú của đệ tử. Thứ mà bọn họ coi trọng chính là năng lực tổng hợp của đệ tử.
Vì lẽ đó điều kiện yêu cầu thiên phú gần như giống với môn phái bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-vo-chien-vuong/3187813/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.